Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

"MƯU ĐỒ CHÍNH TRỊ DƠ BẨN" CỦA BÈ LŨ "BÁN NƯỚC - HẠI DÂN"



Nguyễn Tiến Dân
29-11-2016

   Mình là cái thằng lười nhác, ham ăn – biếng làm. “Thức khuya – dậy sớm”, là cụm từ, chưa bao giờ có trong tư duy của mình. Ngày thường, Mặt trời lên bằng con sào, mình vẫn tay ôm – chân quặp Sư tử và cả hai, vẫn thi nhau kéo gỗ. 

   Sáng qua, phá lệ. Ngay từ 8h, bác Dư luận viên bữa trước, đã gọi điện đến. Nghe giọng, tưởng bác vừa trúng lô – đề: “Ông hãy vào mạng và gõ dòng chữ Nguyễn Tiến Dân thêm một lần gây tội ác – NHÂN VĂN VIỆT NAM. Hãy chuẩn bị tinh thần, để khăn gói quả mướp mà nhập kho. Nghe rõ chửa?”.

   Nghe lời bác, mình vội nhẹ nhàng đặt đôi chân thon thả của Sư tử xuống giường và lên máy. Cái đầu tiên đập vào mắt mình, đó là dòng chữ “Chống diễn biến hòa bình” và dòng chữ “QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM” của cái trang mạng này. Một ý nghĩ, thoáng qua trong đầu: Phải chăng, đây là phụ bản của Báo Quân đội Nhân dân? Kiểm tra lại, hóa ra không phải. Có lẽ, đó chỉ là “đứa con ngoài giá thú” của họ. Mang cái tên Nhân văn, nhưng nội dung, lại do cái bọn ôn vật viết. Bởi thế, nồng nặc mùi phân bắc. Thế mới biết, “cái áo, chẳng làm nên ông thày tu”. Mình đành phải bịt mũi, cố kiên nhẫn, đọc cho hết cái bài viết ngô nghê của Ly ly (Hồ ly tinh).

   Vẫn biết, cái thế bế tắc toàn diện hiện nay của đám Tuyên giáo CS. Chúng đâu có đủ trình độ lí luận và vốn sống thực tế, để đường đường – chính chính, đấu tranh với “các thế lực thù địch và phản đông”. Do đó, phải che mặt – giấu tên, để chui xuống Âm ty – Địa ngục và từ đó, phả lên cõi trần gian, cái luận điệu của lũ đầu trâu – mặt ngựa: Đần độn đến mức tận cùng và tanh hôi đến mức lộn mửa. Vẫn biết, chúng chỉ là cái bọn Chí phèo. Cả đời, lũ vô lại này, chỉ biết có 2 việc: Một là, đi ăn xin – hai là, đi ăn cướp. Cào mặt ăn vạ và vô cớ, mạt sát cả làng, chúng cũng chẳng từ. Miễn sao, có được bát cơm hẩm và chén rượu chua, để đổ vào cái lỗ mồm. Vô nhân cách, là thế. Nhưng chúng vẫn nhâng nháo, vu khống cho những người không cùng hội – cùng thuyền với chúng: “bị những đồng đô la của các thế lực thù địch làm lóa mắt” và trước sau, họ cũng chỉ là “bè lũ bán nước – hại dân”(!). Những thứ, vốn dĩ là bản chất của chúng.

   Này, cái con Hồ ly tinh. Mày không phải là đứa đầu tiên, trêu ghẹo lão Dân già này. Cách đây mấy tháng, khi cái gọi là “nền báo chí cách mạng”, đang thổi Đinh La Thăng lên tận chín tầng mây – khi những kẻ nhẹ dạ của cả nước, đang lên đồng, vì chuyện đó. Lão đã viết bài, với mong muốn, cảnh tỉnh những kẻ ngủ mơ này. “Mõ làng”, người anh em song sinh của mày, đã nhảy vào và gây sự với lão. Lão cho 1 trận. Biết dại, chúng co vòi. Từ đó, cạch mặt lão. Nay, lại đến lượt mày – một cái con Hồ ly tinh, hôi hám và bẩn thỉu. Lẽ ra, lão chẳng nên chấp với cái loại vô lại như mày. Nhưng nghĩ lại, thấy rằng, chẳng phải vô duyên – vô cớ, mà chủ của mày, lại xúi mày viết cái bài ấy. 
Thôi thì, đành phải dạy cho Hồ ly tinh và cả bọn chủ của mày, đôi điều:

   1- Binh pháp Tôn tử, ở thiên Mưu công, có 1 dòng: 不知彼不知己,每必殆. Bất tri bỉ bất tri kỉ, mỗi chiến tất đãi. Tạm dịch: Không biết người – chẳng biết ta, đánh trận nào, nguy hiểm trận ấy. 
Muốn cà khịa với lão Dân già, trước tiên, phải tìm hiểu cho kĩ về lão ấy. Đọc bài: “Ai đã phá nát cái Đảng Cộng sản Việt Nam?”, đừng có nói, chủ của chúng mày, không căm lão Dân già, đến tận xương – tận tủy. Không đụng đến lão, bởi chúng biết, đối phương chẳng phải tay vừa. Cả công lẫn thủ, đều hết sức chặt chẽ. Nổ súng, là cầm chắc, sẽ chuốc lấy sự thất bại nhục nhã. Chúng còn ngại va chạm với lão, thì cái loại mới nứt mắt ra như mày, sao dám hỗn?

   2- Chúng mày, định khoác cho lão Dân già, cái áo “nhà Cách mạng Dân chủ” ư? Nói thật, nhìn cái cung cách mà bọn CS cai trị Đất nước, lão đây ngứa mắt lắm và nhiều lúc, cũng muốn “xuống núi”. Để, trừ hại cho dân và đem đến sự công bằng cho Xã hội. Chần chừ mãi, vẫn chưa thực hiện. Chẳng phải, vì lão đây sợ: 
Đời cách mạng, từ khi tôi đã hiểu 
Dấn thân vô là phải chịu tù đày 
Là gươm kề cận cổ, súng kề tai 
Là thân sống chỉ coi còn một nửa
(Tố Hữu)

   Có một lần, lão đem chuyện này, hỏi thày. Đáp: 

   – Con theo học ta, đã lâu. Cái gì, con cũng biết. Nhưng nhiều cái biết của con, còn hời hợt lắm. Tài nông – trí thiển như con, sẽ làm khổ cả thiên hạ. Nguyễn Phú Trọng, Nông Đức Mạnh… toàn những đứa, học hành còn chẳng bằng con. Nhưng chúng vẫn “đốt cháy giai đoạn”, để ra trị nước – an dân. Kết quả: Dân loạn – thế Nước đảo điên.
Đó là lí do thứ nhất, để con chưa thể xuống núi.

   Ta đã dạy con: 古今中外, 凡成大事者都有忍耐的品德. Cổ kim trung ngoại, phàm thành đại sự giả, đô hữu nhẫn nại đích phẩm đức. Nghĩa là, từ cổ chí kim – từ trong ra ngoài, những người làm nên đại nghiệp, ai cũng có tính nhẫn nại. 

   Trung Cộng dùng vũ lực, để cướp Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Bọn chóp bu CS, tỏ ra siêu nhẫn nại. Không dám nổ súng chống lại, thì đã đành. Chúng chỉ dám đánh võ mồm và nhẫn nại, chờ cho đời con – đời cháu chúng ta, đi đòi. Có phẩm đức ấy, thế nên, chúng mới làm lãnh đạo được. Còn con, quá nóng nảy. Bọn CS, nợ con có mấy chục tỷ VND, con đã làm loạn hết cả lên. Những người nóng nảy, thường không kiên trì. Không kiên trì, không vượt qua được chông gai, để đi đến mục đích cuối cùng. Trong cái chuyện kiên trì, ta lại khuyên con, nên học Nguyễn Phú Trọng: Dẫu chẳng biết CNCS, nó là cái gì và chẳng biết, bằng cách nào mà đi được đến đó. Nhưng ông ta, vẫn khua gậy – kiên trì mò mẫm và bắt cả Dân tộc Lạc Việt, toàn những con Rồng – cháu Tiên, phải đi cùng ông ta. Hết thế kỉ này chưa được, thì sang thế kỉ sau. Ông chưa làm được, thì con – cháu – chắt – chút chít – chụt chịt của ông ta, sẽ nối nghiệp, làm tiếp. Chông gai, dân chúng chịu. Chứ bầu đoàn thê tử của nhà ông, đâu có mất cái gì.
Đó là lí do thứ 2, khiến con chưa thể xuống núi.

   Con lại ham muốn làm giàu. Muốn làm giàu, phải kinh doanh. Đừng đi theo con đường Chính trị. Những kẻ ham tiền như con, một khi đã sa chân vào giữa chĩnh gạo, sẽ không cầm lòng được. Trước, con làm khổ dân – sau, hại đến chính mình. Cuối đời, mà phải trả giá, bằng cách bước tới giá treo cổ, ấy là còn nhẹ. Nặng hơn chút, con cháu mình, sẽ phải trả món nợ này và cuối cùng, sẽ là nghiệp chướng, nếu tội ác ăn cắp ấy, đeo đẳng con người ta, đến tận kiếp sau.

   Đó là lí do thứ 3, khiến con chưa thể xuống núi.

   Nghe thày giảng vậy, lão hấp tấp nói leo:
   – Nếu con rũ bỏ được những ham muốn về tiền bạc, như Park Chung Hee – như Lý Quang Diệu?

    – Sao con lại dám so sánh mình, với những bậc vĩ nhân ấy. Ra ngoài đường, nhìn thấy gái tơ, mắt con vẫn đảo như rang lạc. Tâm chưa định – chí hướng sao bền. Con hãy tu luyện, sao cho chay tịnh, như Chủ tịch Hồ Chí Minh: Suốt đời, không nghĩ tới gái. Ông cụ, chưa cầm cổ tay ai và cũng tuyệt đối, không lập gia đình với ai. Đến khi chết, ông Cụ vẫn còn “zin”. Có thế, mới toàn tâm – toàn ý, phục vụ Nhân dân – phụng sự Tổ quốc. Con có làm được cái việc đó, hay không?
– Lạy thày, con chưa làm được.
– Thế thì, hãy tiếp tục tu luyện đi. Kiếp này, tu chưa xong – kiếp sau, tu tiếp. Vội gì.

   3- Con Hồ ly tinh kia. Bây giờ, lão sẽ nói với cả lò – cả ổ nhà chúng mày, về chính những thứ, mà chúng mày định vu vạ cho lão: Điều 88 của Bộ luật Hình sự. Cái điều luật thối rốn và chẳng giống ai này, định tội cho những người cố tình: “Tuyên truyền xuyên tạc và phỉ báng Chính quyền Nhân dân”. 

   – Biển Đông, không yên. Đảo, thì mất – ngư dân, thì bị bọn Tàu Cộng cướp của giết người. Cái thằng nào của chúng mày, vẫn công khai tuyên bố trước Quốc hội: “Biển Đông không có gì mới”, để ru ngủ Nhân dân. Như thế, không gọi là “Tuyên truyền xuyên tạc”, thì gọi nó là cái gì? Sao không ghép tội và lôi nó ra mà xử, theo Điều 88?

   – Formosa, xả thải. Cả 1 vùng biển rộng lớn của miền Trung, bị đầu độc. Suốt mấy tháng trời, cả cái Đảng, lẫn Nhà nước CS, không làm 1 động tác nào, để tẩy độc cho Môi trường. Sao cái thằng Bộ trưởng Bộ Tài – Môi vẫn khua môi – múa mép: “Biển miền Trung đã an toàn”. Như thế, không gọi là “Tuyên truyền xuyên tạc”, thì gọi nó là cái gì? Sao không ghép tội và lôi nó ra mà xử, theo Điều 88?

   – Không thèm nhắc đến những thứ vĩ mô, gọi là “tài tình” của Đảng CS, về mặt Chính trị. Bởi, dưới sự lãnh đạo của Đảng, cái giả dối – cái độc ác – cái ích kỉ… đã trắng trợn lên ngôi và hàng ngày – hàng giờ, đang phơi bày công khai trước mắt người dân. 

   Không thèm nói đến những thứ vĩ mô: hàng loạt những công trình chục ngàn tỷ VND, chưa xây xong đã đắp chiếu. Không thèm nhắc đến những thứ vĩ mô: những “quả đấm thép” Vinashin – Vinalines, đã đấm bục ngân khố Quốc gia. Khiến hàng trăm ngàn tỷ VND của Nhân dân và Đất nước, bị đổ xuống sông – xuống biển. Không thèm nhắc đến những thứ vĩ mô, là cái bọn Dầu khí: Chỉ có mỗi việc hút dầu lên đem bán, mà cũng lỗ chổng cu. Chỉ cần, kể 1 câu chuyện cỏn con về cái ông Thủ tướng – người được giao trọng trách, điều hành nền Kinh tế. 

   Có một lần, ông hạ quyết tâm “Học tập và làm theo tấm gương Đạo đức của… Obama”. Nghĩa là, đi ăn phở và lần đầu tiên trong đời, tự móc tiền túi của mình ra, để trả. Phở xong, Tể tướng và đám tùy tùng uống cafe đá. Mỗi người, một cốc. Nói hơi ngoa, nó to gần bằng cái xô đựng nước. Ai cũng gật gù khen ngon và hỏi giá. Chủ quán hét… 8000 VND/cốc. Giá ấy, chưa bằng cốc cafe đểu của những tay bán café dạo. Thế mà, cả đám, vẫn tin sái cổ. Dân chúng, bàng hoàng. Sau đó, thở dài: Làm kinh tế, mà đến một cái thứ đơn giản nhất, là giá cả thị trường – giá cả dịch vụ, cũng không nắm được. Thế thì, sẽ thua ngay trên sân nhà. Ra biển lớn, đi bước nào – chết bước ấy. Tin tưởng, mà trao tay hòm – chìa khóa cho các bác ấy, cả nước, sẽ đi ăn mày. 
Chỉ có đồ ngu, mới tin vào luận điệu “Tuyên truyền xuyên tạc” của đám Tuyên giáo: 

   “Người dân, luôn giữ vững niềm tin đối với Đảng cộng sản Việt Nam. Tin vào đường lối lãnh đạo đất nước của Đảng”.
“Dân tin Đảng” như thế, sao không tổ chức Bầu cử Tự do – sao không cho lập Hội, không hạn chế – sao không cho Biểu tình thoải mái… Để người dân có dịp, “biểu hiện niềm tin với Đảng”? 

   – Trừ cái loại đần độn, như Hồ ly tinh và đồng bọn, còn lại, ai cũng biết: Đảng CS đang độc quyền ở Việt Nam. Chính quyền hiện nay, là Chính quyền của Đảng CS và nó không hề có bất cứ một biểu hiện nào, là Chính quyền của Nhân dân. Hồ ly tinh, thằng nào của chúng mày, công khai chỉ đạo lũ lâu la: “Không để lọt vào cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng, Nhà nước những phần tử thế này thế khác”. Công khai mạt sát và coi thường ý chí – nguyện vọng của Nhân dân. Không gọi là “phỉ báng Chính quyền của Nhân dân ”, thì gọi nó là cái gì? Sao không ghép tội và lôi nó ra mà xử, theo Điều 88?

   Ai tuyên truyền xuyên tạc? Ai công khai phỉ báng Nhân dân và Công luận? Hồ ly tinh, hãy trả lời đi. 

   4- Khi xưa, những người CS, toàn một loại nghèo đói và thất học. Nhìn sự hưởng thụ của bọn Tư bản, chúng thèm muốn lắm. Khốn nỗi, mặt ngay – tay đờ. Chúng thừa biết, bằng sức lao động của mình, không bao giờ, chúng có thể đạt được mục đích. 
Chúng chọn cách, kích động đám dân chúng nghèo hèn và cả tin. Sau đó, ấn súng vào tay và bắt họ, phải đi đánh nhau. Pháp thua – Mỹ cút – Tư bản đổ. Thoáng cái, đã dư bốn chục năm, kể từ khi Đất nước thống nhất. Bây giờ, kiểm lại: Nhân dân Việt Nam, cả 2 phía, đều đã phải chịu sự hy sinh vô bờ bến. Nhưng rốt cuộc, họ chẳng được cái gì. Tất cả, đều thuộc về Đảng CS. Nói chính xác, tất cả thuộc về một “nhóm lợi ích trong Đảng CS”. Từ quyền hành, cho tới của nổi – của chìm, chúng tham lam vơ sạch. Đó là, sự thực hiển nhiên.

   Những kẻ khố rách – áo ôm – vô Tài và thất Đức, dùng máu của người khác, để thỏa mãn cái dục vọng đê hèn của mình: Biến của cải của Thiên hạ, thành của riêng nhà mình. Chúng mới là lũ, có “mưu đồ chính trị dơ bẩn”. Chúng không có tư cách, để phê phán những người đấu tranh với chúng, nhằm: “Xây dựng một nước Việt Nam: Dân giàu – Nước mạnh – Xã hội công bằng – Dân chủ và Văn minh”, một cách thực sự. 
5- Hồ ly tinh, mày chớ “ngậm máu – phun người” và hãy trả lời thẳng thắn câu hỏi: Mày yêu cái Đảng CS, vì cái lí do gì: Tiền – Quyền hay là cái Lí tưởng CS đểu của mày? 

   Cái loại DLV mạt hạng như mày, có gì trong 4 thứ: hậu duệ – quan hệ – tiền tệ – trí tuệ, để mong, khi bám đít CS, sẽ có được chức quyền? Cái loại DLV mạt hạng như mày, khi nghe đảng trưởng, công khai mạt sát cái đảng của mình: “Đảng viên nhan nhản – Cộng sản mấy người”. Liệu có đủ trình độ, để biết rằng, cái Đảng CS của mày, đã bị thoái hóa hoàn toàn? Biết chúng thoái hóa, mà vẫn lẽo đẽo đi theo chúng và chịu để chúng lợi dụng. Nếu không vì những đồng tiền bẩn thỉu, mà Đảng CS, đã lấy cắp của Nhân dân và lấy cắp của Đất nước để thí cho, thì vì cái gì? Không đi theo Đảng – không bẻ cong ngòi bút, để viết những điều trái với Lương tâm của mình, thì cái loại DLV mạt hạng như mày, lấy cứt mà đổ vào mồm.

   Còn lão Dân già đây, cho đến tận giờ phút này, vẫn không nhận của bất cứ một ai hoặc bất cứ một Tổ chức – Đảng phái nào, cho dù, chỉ là 1 đồng xu. Những đồng Đô la, quí thật. Nhưng không phải của mình, lão quyết không lấy. Đó là điểm khác nhau căn bản, giữa lão và những người CS chúng mày.

   6- Hồ ly tinh, mày hiểu thế nào, về dòng chữ: “bán Nước – hại Dân”? 
Đất nước Việt chúng tao, giờ đây, tan hoang và điêu tàn. Tài nguyên, đã bị đào đến mức cạn kiệt – Môi trường, đã bị ô nhiễm đến mức khó mà phục hồi – Đạo đức, xuống cấp – Văn hóa, suy đồi – Nợ, như Chúa Chổm. 

   Phẩm giá của công dân nước CHXHCN Việt Nam, được thể hiện qua những tấm biển cảnh cáo viết bằng chữ Việt, ở siêu thị nước ngoài: “Ăn cắp, là phạm tội và sẽ bị phạt tù” – Phẩm giá của công dân nước CHXHCN Việt Nam, được thể hiện qua những tấm biển răn đe viết bằng chữ Việt, ở quầy thức ăn tự chọn: “Ăn đến đâu – lấy đến đó. Lấy nhiều – ăn không hết, sẽ bị phạt tiền”. Phẩm giá của công dân nước CHXHCN Việt Nam, được thể hiện qua việc: Nam thanh, phải đi làm cu li. Thậm chí, cho cả 2 anh bạn Campuchia và Lào. Nữ tú, phải ra ngoại quốc, làm đồ chơi cho cái bọn tàn tật và thiểu năng trí tuệ của nhà chúng nó. Hồ ly tinh, mày và đồng đảng của mày, nếu chưa phải là loại cầm thú, liệu có cảm thấy xót xa và nhục nhã không? Những kẻ, bất chấp thủ đoạn, để giành cho bằng được quyền “lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối” Đất nước. Sau đó, đã đưa cả Dân tộc Việt chúng tao, vào cái thảm cảnh này. Không gọi chúng là kẻ “hại dân”, thì ai mới là kẻ hại dân?

   – Chúng mày, vu cho lão Dân già này 2 chữ “bán Nước”. Lão làm gì có quyền, để mà kí vào cái “Công hàm năm 1958”. Cái Công hàm ấy, công nhận Hoàng Sa và Trường Sa, là của Trung Cộng. Lão làm gì có quyền, để mà kí và “nhường” cho ông bạn đểu của chúng mày, một phần lớn của Thác Bản Giốc – một phần bãi Tục Lãm – bê nguyên cả ải Nam Quan và những vùng phụ cận, dâng cho cái thằng bố Tàu của chúng mày. Đấy là chưa kể, còn bao nhiêu diện tích đất đai và biển đảo khác của Tổ quốc, đã mất đi vĩnh viễn. Lão kiểm tra rồi: Trong những Văn bản đó, không hề có, chữ kí của Tổng thống Quốc gia Ngô Đình Diệm – Không hề có, chữ kí của Tổng thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu. Sao dám bảo, họ là lũ “bán nước”? Hoa kỳ, đến Việt Nam tham chiến. Những mong, ngăn chặn được “làn sóng đỏ”. Việc không thành, họ đã phải rút quân về nước. Khi rút quân, họ không hề lấy đi, cho dù chỉ 1 cm2 diện tích Lãnh thổ của Việt Nam. Sao dám bảo, họ là quân “cướp nước”?

   Ai “bán nước” – ai “cướp nước”, chuyện đó, hiển thị rành rành. “Ngậm máu – phun người”, cũng không thể, thay đổi được bản chất của vấn đề. Hồ ly tinh, nhớ cho kĩ điều đó.
Nguyễn Tiến Dân 
Tel: 0168 – 50 – 56 – 430
Địa chỉ: Vì tin vào cái lũ CS, nên bị chúng lừa đảo, cướp sạch của cải. Bởi thế, mất nhà và trở thành dân du mục. Nay đây – mai đó, chưa có nơi ở cố định.
Bài sau: Ai và thế lực nào, tỏ ra nôn nóng nhất, trong việc dừng Dự án điện Hạt nhân Ninh thuận?
____
P/S: Mình gửi cho cả nhà, cái bài viết của con Hồ ly tinh. Để mọi người thấy “tâm” và “tầm” của lũ Dư luận viên Cộng sản.
Chống Diễn biến hòa bình 
Nguyễn Tiến Dân thêm một lần gây tội ác
20 Tháng Mười Một, 2016. Ly Ly. 0 Comment. Diễn biến hòa bình
Mới đây, Nguyễn Tiến Dân lại “trình làng” bài viết “Sấm Trạng Trình” nói gì về sự sụp đổ của nhà Sản?”. Xuyên suốt bài viết là lối văn tự biện, không che dấu sự hằn học và mưu đồ chính trị dơ bẩn của y. Tỏ ra là người “học sâu” “hiểu rộng”, Nguyễn Tiến Dân đã viết lên một “vở tuồng” mà kịch bản được “chống lưng” bởi “cái gọi là lời sấm của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm”. Y “tự sướng” với việc dịch nghĩa một cách thô thiển, kệch cỡm đôi câu đối của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm, rồi tự đắc rằng “tứ trụ” của chế độ chính trị Việt Nam sẽ làm tan rã chế độ Cộng sản, vì ứng nghiệm của sấm Trạng Trình. Thật nực cười và đáng thương cho sự ngu dốt của y.

   Lợi dụng tiên tri để lôi kéo, mị dân tham gia vào các hoạt động chống phá Đảng, Nhà nước là những âm mưu, thủ đoạn không có gì mới của đám “dân chủ” bán nước hại dân, và Nguyễn Tiến Dân đang đi theo lối mòn của “vết xe đổ” đó. Rõ ràng, y và đám “dân chủ” của y đang bế tắc sau những thất bại ê chề, của những chiêu trò chống phá cách mạng nước ta trước đó. Và, để “ru ngủ” bản thân, ảo tưởng về một “tương lai mới”, chúng phải tìm đến yếu tố tâm linh, đến thế lực siêu nhiên. Mượn hình ảnh của Trạng Trình Nguyễn Bình Khiêm với những lời “sấm truyền” linh nghiệm, dường như là sự bấu víu, cứu cánh cho những mưu đồ chính trị bẩn thỉu đang “bên bờ vực” của Nguyễn Tiến Dân.

   Để “làm sâu” cho vở tuồng do chính mình dựng lên, Nguyễn Tiến Dân còn cố công tìm tòi, trích dẫn, đưa ra một “mớ” lý thuyết rời rạc, “tự cổ chí kim”, xen kẽ những sự kiện thu thập từ “vỉa hè”, để đi đến một “kết luận”: Đảng Cộng sản Việt Nam vô kế khả thi, để dẫn dắt Đất nước, thoát ra ngoài những cuộc khủng hoảng. Có lẽ, Nguyễn Tiến Dân đã bị những đồng đô la của các thế lực thù địch làm lóa mắt nên ông đã cố tình xuyên tạc sự thật. Bởi, một người dân bình thường cũng có thể nhận rõ “những thành tựu có ý nghĩa lịch sử” trong sự phát triển đất nước những năm qua; hiểu rõ sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam.

   Trong những năm đổi mới, dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, với đường lối đúng đắn và giải pháp phù hợp, nước ta đã đạt được nhiều thành tựu phát triển kinh tế gây ấn tượng, được thế giới đánh giá cao; sức mạnh tổng hợp của đất nước tăng lên nhiều. Sau 10 năm đổi mới (năm 1996), đất nước đã thoát khỏi khủng hoảng kinh tế – xã hội; sau 25 năm đổi mới (năm 2010) đất nước đã ra khỏi tình trạng nước nghèo kém phát triển, bước vào nhóm nước có thu nhập trung bình. Sau 15 năm phấn đấu thực hiện Mục tiêu Thiên niên kỷ (2000 – 2015), Việt Nam đã trở thành một trong sáu nước hoàn thành các mục tiêu đã xác định. Những tiền đề vật chất quan trọng này, là điều kiện để nước ta tiếp tục thực hiện những mục tiêu phát triển kinh tế, giáo dục, văn hóa, xã hội… theo định hướng xã hội chủ nghĩa; khẳng định vị thế thực sự của Việt Nam trên trường quốc tế. Đồng thời, là minh chứng không thể phủ nhận về “tâm” và “tầm” của Đảng ta. Với sự thành công của Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XII, cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XIV và đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016 – 2021 một lần nữa khẳng định, dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng, nước ta đang có sự ổn định và phát triển đúng hướng. Những luận điệu xuyên tạc hết sức lố bịch của Nguyễn Tiến Dân và bè lũ bán nước chẳng thể phủ nhận sự khách quan đó. Nó chỉ cho thấy tâm địa độc ác của những kẻ phản động, bám gót ngoại bang, cản trở bước phát triển của đất nước vì những lợi ích cá nhân thấp hèn.


   Đất nước đang trên đà phát triển. Con đường phía trước còn nhiều thách thức, chông gai. Để tương lai Việt Nam trở nên tươi đẹp và phồn thịnh hơn, mỗi người dân Việt Nam hãy cùng góp sức, chung tay dựng xây đất nước, củng cố khối đại đoàn kết toàn dân. Điều tối quan trọng là, mỗi người dân Việt Nam hãy luôn giữ vững niềm tin đối với Đảng cộng sản Việt Nam, tin vào đường lối lãnh đạo đất nước của Đảng. Đồng thời, nêu cao tinh thần cảnh giác, đấu tranh không khoan nhượng với những luận điệu xuyên tạc và âm mưu thâm độc của bè lũ bán nước như Nguyễn Tiến Dân.

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2016

BẢN LÊN TIẾNG CỦA HỘI GIÁO CHỨC CHU VĂN AN VỀ VIỆC UBND THỊ XÃ HỒNG LĨNH (HÀ TĨNH) NHIỀU LẦN “ĐIỀU ĐỘNG” GIÁO VIÊN TRẺ LÀM “LỄ TÂN”


  Vừa qua báo chí nhà nước cũng như thông tin tràn ngập trên các trang mạng xã hội bày tỏ bức xúc, phẫn nộ lên án việc UBND thị xã Hồng Lĩnh (Hà Tĩnh) đã nhiều lần cưỡng ép các giáo viên trẻ (từ Mần non đến Trung học Cơ sở) có ngoại hình bắt mắt đi làm cái việc “tiếp khách” của chính quyền. Sự cưỡng ép những giáo viên trẻ này được gọi là “điều động”, đi làm cái việc được gọi là “lễ tân” để thực hiện cái được gọi là “nhiệm vụ văn hóa, chính trị”. Thử hỏi nhiệm vụ văn hóa chính trị gì mà phải đi tiếp khách rượu chè nhậu nhẹt ở các nhà hàng, Karaok, “nhiều giáo viên bị sàm sỡ, nhiều gia đình giáo viên bị xào xáo, nhiều giáo viên bức xúc vì danh dự nhân phẩm bị xúc phạm, giá trị đạo đức nghề nghiệp bị tổn thương”.(http://baophapluat.vn/…/nu-giao-vien-thi-xa-hong-linh-bi-di…).

    Trước sự thật bị phanh phui, nỗi niềm ta thán của nhiều nữ giáo viên bị “điều động”, sự phẫn nộ của dư luận, ông Lê Bá Thiềm trưởng phòng giáo dục thị xã Hồng Lĩnh bày tỏ quan điểm về những hành động không đẹp đó “cũng là chuyện bình thường trong cuộc sống". Bộ trưởng BGDĐT Phùng Xuân Nhạ trước chất vấn báo chí trả lời về vấn đề bảo vệ quyền lợi cho các giáo viên, ông nói “trước tiên phải xem lại mấy cô giáo ấy đã”; trả lời chất vấn của các ĐBQH, ông Nhạ có nhận trách nhiệm, nhưng chỉ "rút kinh nghiệm" trong việc bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho các giáo viên, và nhận định sự việc đau lòng này “cũng chỉ vì vui vẻ thôi”.

   Từ ông Bộ trưởng BGDĐT đến ông trưởng phòng giáo dục (nói trên) không thấy đau, nhưng những người dân bình thường trong xã hội thấy đau, thậm chí rất đau. Nó đau bởi sự việc xảy ra không chỉ xúc phạm đến danh dự nhân phẩm của một con người, hơn nữa những con người này lại là giáo viên. Không nhẽ ông Bộ trưởng BGDĐT không hiểu đặc thù của ngành giáo dục, nên không thấy đau, và lại càng không thấy đau cái đau của một người đứng đầu nền giáo dục Việt Nam. Cái đau trước sự tha hóa, làm mất đi tính mô phạm của ngành giáo dục mà chính các quan lại của UBND thị xã Hồng Lĩnh đang góp phần. Chưa nói đến sự lộng quyền của bọn quan lại này đã từng gây ra mâu thuẫn gia đình, có thể dẫn đến phá vỡ hạnh phúc gia đình của các cô giáo này. Chính vì vậy mới có một làn sóng dư luận phẫn nộ làm xã hội nóng lên như ông bộ trưởng đã nói.

   Với những lý lẽ trên HGCCVA cực lực phản đổi việc cưỡng ép, xúc phạm, hạ nhục các các giáo viên trẻ của UBND thị xã Hồng Lĩnh (Hà Tĩnh) một cách có tổ chức mang dấu hiệu tội phạm hình sự.

   HGCCVA hy vọng ông Bộ trưởng BGDĐT biết đau, biết nhìn nhận tính chất nghiêm trọng của sự việc này, có lời xin lỗi về trách nhiệm, về những phát ngôn thiếu cái tâm và cái tầm của mình trước công luận.

    HGCCVA đề nghị ông hãy thực thi vai trò trách nhiệm- quyền hạn của mình cách chức ngay trưởng phòng giáo dục thị xã Hồng Lĩnh (Lê Bá Thiềm). Đồng thời yêu cầu chính quyền tỉnh Hà Tĩnh điều tra làm rõ, cách chức, xử lý theo quy định của pháp luật ngay kẻ nào ở UBND thị xã Hồng Lĩnh đã ra quyết định cưỡng ép 21 giáo viên trẻ đi làm tiếp viên để thỏa mãn nhu cầu tiếp khách của bọn quan lại này.

   Nếu ít nhất ông Bộ trưởng BGDDT không làm được những điều như trên, chúng tôi tin rằng làn sóng phẫn nộ còn khó dứt, uy tín bị giảm sút thê thảm trước sự thể hiện vai trò của mình đối với sự việc này khó lòng cứu vớt. Mặt khác, sẽ không ai tin Bộ trưởng BGDĐT có khả năng làm giảm được sự tha hóa, xuống cấp thê thảm trong giáo dục. Còn việc chặn đứng sự tha hóa và nói đến chuyện cải cách giáo dục cũng chỉ là điều không tưởng.

                                                          Hà Nội, ngày 20 tháng 11 năm 2016
                                                                Hội Gíao chức Chu Văn An

QUỐC HỘI VIỆT NAM KHÔNG CÒN CHÚT NÀO DŨNG KHÍ



Hai ngày QH ngồi nghe mấy bộ trưởng trả lời các đại biểu chất vấn .
Rất nhiều vấn đề được đặt ra . Nói chung những câu hỏi của các đại biểu được bao phủ khá rộng trong chức phận của từng bộ trưởng
. Tôi ngồi nhà theo rõi cặn kẽ các câu hỏi của đại biểu và nội dung trả lời của các bộ trưởng .
Tôi không tiếc thời gian " dự khán " hờ, nhưng tôi hểt sức thất vọng về kết quả chất vấn và trả lời chất vấn trên diễn đàn QH .
Xin phép tôi chỉ lược trích một số phát vấn mà tôi thất vọng .
Trần Hồng Hà ( bộ trưởng tài nguyên , môi trường ) khẳng định BIỂN MIỀN TRUNG ĐÃ AN TOÀN .
Ông ta không đưa ra bất kỳ bằng chứng nào khả dĩ thuyết phục người nghe .
Kết luận này không khác gì Võ Tuấn Nhân ( thứ trưởng môi trường ) từng khẳng định : 
" cá miền Trung chết là do thủy triều đỏ " formosa không liên quan . 
Mặc dù Chu Xuân Phàm chõ vào tai Nhân một câu không thể rõ ràng hơn :" MUỐN CÓ THÉP THÌ ĐỪNG ĂN TÔM CÁ "
Tôi xin kể ra đây một vụ việc 
Năm 1950 thành phố Mlnamata ( Nhật Bản ) bị một thảm họa môi trường biển kéo dài trên 40 km dọc bờ biển , gây cá chết hàng loạt ( mức độ thảm họa nhỏ hơn VN cả về qui mô và mức độ ô nhiễm ) .
Nước Nhật phải khắc phục suốt 23 năm liền , kể cả phải xúc , vét lớp đáy biển . Môi trường mới tạm cho là sạch và an toàn .
Vậy mà thảm họa nhiễm độc biển trầm trọng 4 tỉnh miền trung đo formosa gây ra mới SÁU THÁNG ,Trần Hồng Hà đã dám dõng dạc tuyên bố trước diễn đàn QH : " Biển miền Trung đã an toàn " !
NĂM TRĂM CÁI ĐẦU
MỘT NGHÌN CÁI TAI 
MỘT NGHÌN CON MẮT
Ngồi im thin thít nghe Hà nói.
Không một tiếng xì xào , không một lời phản biện . Trái lại một vài " ông nghị nút " lại tỏ ra vui mừng vì " Đồng chí bộ trưởng báo tin biển miền Trung đã an toàn "
Quá ngây thơ , quá ngờ nghệch , quá dốt nát , quá vô dụng .
Các người hãy câm đi , đừng có rêu rao " Đại biểu QH là tập hợp những con người ưu tú "
Ưu tú gì mà để hắn bịp bợm , biến các người 
thành những vật vô tri , vô cảm ? !
Nửa năm trời , hàng vạn , hàng triệu tấn cá chết , phần dạt vào bờ , phần tan trong nước . Không thấy đảng , không thấy chính phủ " kiến tạo " có một hành động nào làm sạch môi trường .
Tự nhiên biển sạch vậy sao ?( ! )
Trong trường hợp này Trần Hồng Hà không chỉ dừng lại ở sự BỊP BỢM mà còn phạm vào tội LỪA GẠT ĐỂ GIẾT DÂN , VÀ NHỮNG DI HẠI CHO MUÔN ĐỜI SAU
Biển sạch như vốn có muôn đời , sau tội ác đầu độc của kẻ thù , bây giờ dựa trên tiêu chí nào để đánh giá ?
Các người ngồi ngây ra đó . Sao không buộc Hồng Hà phải giải thích rõ ngọn ngành , bằng định tính , định lượng thế nào là biển an toàn ?
Vấn đề formosa , ô nhiễm môi trường chỉ là một khía cạnh nổi lên , gây phẫn uất trong lòng dân tộc .
Một khía cạnh khác to lớn hơn nhiều, nguy cơ hơn nhiều đó là vấn đề an ninh quốc gia .
QH gì mà coi đất đai , sông biển của Tổ Quốc như một món hàng để đảng rao bán dễ dàng như rau , như cỏ ? ( ! )
Những con người "ưu tú " tại diễn đàn này sao không lên tiếng vạch ra những nguy cơ tiềm ẩn về an ninh quốc gia bên cạnh những hành động hủy hoại môi trường sống của bọn cướp nước Trung cộng ?
Không lên tiếng bây giờ thì bao giờ hay không bao giờ ?
Thảm họa formosa đang còn nóng bỏng , 
Bộ trưởng công thương Trần Tuấn Anh lại tung hô cho dự án thép Cà Ná ( Ninh Thuận ) của người anh em cọc chèo Lê Phước Vũ . Lại một formosa mới sắp ra đời . Bọn họ lại hùa nhau rước lũ Tàu cộng về giầy mả tổ nữa đây !
Hắn nghĩ là ' tân quan tân chính sách ' lại muốn ra oai trước những quan thầy đảng , hùng hồn chém gió .
Hắn đâu có hiểu đó là khẩu khí của một thằng bán nước không hơn không kém .
QH vẫn lặng im như những nấm mộ chôn tập thể trong nhà !
Đất nước rồi sẽ ra sao
Non sông sẽ rơi vào tay giặc 
Bởi QHVN không có , không còn dũng khí '/,

                                                                            Hà nội, ngày 16/11/16
                                                                             Nguyễn Quốc Dũng

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

DỊCH VU TƯ ĐỔI – CẤP LẠI GIẤY PHÉP LÁI XE MỘT HÌNH THỨC KIẾM TIỀN LỪA BỊP, BẤT LƯƠNG

    Theo quy định của luật giao thông  giấy phép lái xe (GPLX) oto, xe máy từ cũ phải đổi sang thẻ nhựa vật liệu PET. Tôi gõ trên mạng vào trang web : 

http://trungtamsathachmoto.com/index.php?option=com_content&task=view&id=259&Itemid=266&gclid=CPqoiaOSodACFQyZvAodudwF9g




   Ảnh : Trụ sở lừa bịp để kiếm tiền bất lương trong việc đổi - cấp bằng lái xe

   Mở trang web đọc (không ít người nhầm đây là loại dịch vụ công), theo hướng dẫn, tôi chuẩn bị 2 ảnh 3x4, GPLX cũ và CMT(chứng minh thư) poto 2 mặt rồi đến địa chỉ ghi trong trang web. Khi đến tôi gặp một cô gái chừng 25 tuổi tôi nói, tôi muốn đổi GPLX sang thẻ PET. Cô ta hỏi thủ tục chuẩn bị theo hướng dẫn, tôi đưa cho cô ta GPLX , CMT (poto 2 mặt). Cô hỏi tiếp, bác muốn tự đi làm hay muốn trọn gói. Tôi hỏi trọn gói hết bao nhiêu, cô ta nói một triệu, hôm chụp ảnh cháu gọi, bác chỉ cần lên chụp ảnh rồi nộp thêm 135 nghìn đồng nữa, lấy bằng ngay. Tôi nói tôi tự đi làm , cô ta viết cho tôi một hóa đơn thu 200.000đ, rồi nói hôm nào cháu gọi ĐT cho bác thì bác đi xếp hàng chụp ảnh nhé. Tôi còn hỏi cô gái thời gian bao lâu thì được gọi đi xếp hàng chụp ảnh, cô ta trả lời 2 tuần. 
    
   Tôi về đợi đúng 3 tuần (có nhiều nạn nhân còn cho biết hàng tháng sau, dịch vụ mới nhắn tin hẹn đưa hồ sơ để được đi xếp hàng chụp ảnh in bằng) thì mới có tin nhắn qua  ĐT : Trung tâm đổi cấp bằng lái xe thông báo lịch chụp ảnh in vào bằng lúc 7h10 ngày mai tại Bic Hà Đông. Đúng giờ tôi có mặt tại Bic Hà Đông, không thấy ai là người của trung tâm dịch vụ, tôi gọi cho số ĐT nhắn tin thông báo, không có tín hiệu. Tôi tìm loanh quanh ở Bic không thấy chỗ nào chụp ảnh in bằng lái xe. Đến 7h30, tôi gặp mấy người cũng đi tìm địa điểm chụp ảnh như tôi đều ngơ ngác như bò đội nón, sau đó thấy một thanh niên chừng 30 tuổi đi xe máy đến đỗ xe sát Bic. Tôi hỏi, anh ta có phải người của trung tâm … anh ta nói phải. Anh hỏi họ tên tôi, rồi tìm trong cặp hồ sơ đưa cho tôi tờ đơn kẹp CMT cùng GPLX hôm tôi đến dịch vụ cô gái đã ghi. Đưa xong anh ta nói, bây giờ bác lên số 2 Phùng Hưng - Hà Đông xếp hàng chụp ảnh in bằng. Tôi hỏi anh ta mấy câu về cung cách làm ăn, anh ta ấp úm không trả lời được.
    
   Đến số 2 Phùng Hưng, trụ sở của sở giao thông vận tải Hà Nội thì mọi chuyện lăm ăn lừa bịp của trung tâm sát hạch lái xe số 1 rõ như  ban ngày.

    Người đổi GPLX đến sở giao thông chỉ cần đem chứng minh thư  và GPLX, 2 ảnh 3x4 để dán vào mẫu đơn, bản poto 2 mặt của GPLX và CMT. Người xin cấp lại GPLX thì thêm giấy xác nhận sức khỏe của sở y tế. Khi đến nhân viên sở giao thông đưa cho một tờ mẫu đơn xin đổi (cấp lại) GPLX, rồi điền các yêu cầu theo mẫu đơn. Tiếp theo, đăng ký số thứ tự, chờ nhân viên gọi theo số thứ tự vào cửa kiểm tra hồ sơ và đăng ký số điện tử,  vào phòng chờ xem trên bảng số điện tử đến số của mình, nhân viên gọi vào chụp ảnh và viết giấy hẹn đúng 1 tuần mang GPLX cũ đến thanh toán chi phí hết 135ngđ rồi lấy bằng PET.
     
   Ấy vậy mà dịch vụ của trung tâm sát hạch lái xe số 1 điền cho mấy chữ có sẵn ở CMT và GPLX lấy 200.000đ, mãi 3 tuần sau mới nhắn tin, hẹn ở một điểm nào đó ở ngoài đường đưa mẫu đơn cho khách hàng để đến sở giao thông vận tải chụp ảnh in bằng. Chưa nói đến chuyện ai đó qua dịch vụ này để thực hiện việc trọn gói thì vẫn phải đến xếp hàng để chụp ảnh in bằng, vẫn phải nộp khoản tiền 135ngđ như nhiều khách hàng cho biết.
    
   Mặc dù, sở giao thông TP Hà Nội có cảnh báo bằng loa gay trước cổng của sở, nhưng không đủ thông tin để cảnh báo cho khách hàng, bởi số đông khách hàng bị lừa bịp là do cò và thông tin của loại dịch vụ này đăng tải trên mạng. Mặt khác, khi xem thông tin trên mạng không ít người nhầm đó là dịch vụ công.
    
   Nếu chuyện xảy ra đối với cá nhân tôi, tôi bỏ qua nhưng chuyện này nó đã xảy ra đối với hàng nghìn nghìn khách hàng. Sẽ chắc chắn không ít khách hàng, hàng ngày vẫn bị lừa bịp, vừa mất công vừa mất thời gian chờ đợi, mất tiền phi lý ít nhất đối với việc đổi GPLX máy là 150ngđ, đối với oto là 200ngđ; Việc xin cấp lại GPLX đối với xe máy mất ít nhất là 300ngđ, đối với oto ít nhất là 400ngđ. Thử hỏi hàng ngày, hàng tháng, và mấy năm qua có biết bao nhiêu người bị lừa bịp. Khoản tiền khách hàng bị lừa bịp mà dịch vụ này thu được sẽ là rất lớn.
    
   Biết mà không nói là có bất nhân, lương tâm bị dằn vặt nên tôi viết vạch trần hình thức kiếm tiền lừa bịp bất nhân của loại hình dịch vụ tư đổi (cấp lại) GPLX để giúp thêm thông tin cho những ai còn chưa am tường về việc này, tránh được sự lừa bịp khi gõ vào trang web trên và cò của loại dịch vụ này.
                                                                       
                                                                    Hà nội, ngày 12/11/2006
                                                                         Nạn nhân bị lừa bịp
Ghi chú : Ai có nhu cầu xin đổi (cấp lại) GPLX thì nên vào trang web của dịch vụ công sau tìm hiểu.
http://www.dichvucongdoigplx.hanoi.gov.vn/faces/registration/guide.xhtml?faces-redirect=true

Thứ Sáu, 4 tháng 11, 2016

AI ĐÃ PHÁ NÁT CÁI ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM

NGUYỄN TIẾN DÂN
3-11-2016


   

   Sáng nay, mình có khách. Đó là một cao niên, “mày râu nhẵn nhụi, áo quần bảnh bao”. Chạm mặt, bác đã tự giới thiệu: “Tôi là một Dư luận viên cao cấp. Không đồng hạng với cái loại bặm trợn, như Trần Nhật Quang và không hàm hồ, như cái đám Mõ làng. Hôm nay đến đây, để chấn chỉnh và uốn nắn những lệch lạc trong tư tưởng và nhận thức của cái lão Dân già”. Bác trao cho mình, cái cạc- vi- dít. Trên đó, ghi một lô xích xông những cái của nợ. Nào là, chức danh – nọ là, chức vụ. Có cả học hàm và không thiếu học vị. Chữ tây, xen lẫn với chữ ta và còn độn thêm cả một ít chữ tàu. Nhìn, hoa cả mắt. Mình miễn cưỡng, nhận cái mảnh bìa nhỏ xíu đó và hờ hững, đút nó vào túi quần. Đoạn, thong thả thưa lại: 

   – Rất tiếc, tôi chỉ là 1 phó thường dân. Vô danh – không địa vị. Bởi thế không dám in danh thiếp, để lòe thiên hạ.
Bác ấy, trao cho mình 1 cái lườm, còn sắc hơn cả dao cạo: 

  – Đừng có nói, ông vô danh. Sự thực, ông là cái thằng phản động nổi tiếng. Ông chuyên chọc ngoáy và bóc mẽ cái Đảng quang vinh của chúng tôi. Tiếc rằng, cho đến tận giờ phút này, chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra cách gì, để rút được cái lưỡi sắc nhọn của ông. Ai đời, Tổng Bí thư của chúng tôi vừa mới lên ngôi, ông đã ám quẻ, gửi lời chia buồn. Bọn phản động, đang đói thối mồm. Chúng nhanh chóng vồ lấy và làm thành 1 cái video clip. Rồi, tung nó lên mạng. Đến giờ, đã có trên 700.000 lượt truy cập. Một bài nữa của ông, cũng được chúng đặt tiêu đề, nghe rất giật gân: “Chấn động, sấm Trạnh Trình tiên tri cộng sản tất diệt vong vào năm 2017” và cho lên mạng. Trong vòng chưa đến 20 ngày, đã có tới trên 400.000 lượt truy cập. Nói ra cái điều đó, chẳng phải để khen ông. Mà chỉ muốn nói rằng: Ông là cái thằng rất nguy hiểm và Dân trí Nước mình, vô cùng thấp. Những cái thứ rác rưởi của ông, bao người, cứ dán mắt vào xem. Trong khi, TBT của chúng tôi, đã rặn ra rất nhiều bài Diễn văn. Bài nào, cũng thể hiện sự uyên bác, cộng với, bút pháp bậc thầy. Nhưng, chỉ được đem đọc cho những đứa, mà chúng bắt buộc phải đến nghe. Chứ nếu đem tung lên mạng, ma nó ngó. Ông hãy cho 1 lời giải thích ngắn gọn, về cái hiện tượng này?


   – Hết sức đơn giản. Tổng Bí thư nhà các ông, bị mắc bệnh hoang tưởng. Cho nên, viết ra những thứ hoang đường, chỉ dành riêng cho bọn thần kinh nó đọc. Mà cái loại, đã thần kinh lại còn biết chữ, giờ đây hiếm lắm. Lấy đâu ra, lượng truy cập nhiều. Muốn quần chúng đọc, hãy viết về những đề tài, mà họ quan tâm. Tỷ như: “Giải tán chế độ Độc tài. Xây dựng một Nhà nước thực sự của Dân – do Dân và vì Dân”.

   – Sao lại phải viết về những đề tài đó, trong khi Nhà nước của chúng ta đã và đang thực sự là của Dân – do Dân và vì Dân? Đồng thời, Đảng CS đang được Nhân dân tín nhiệm, để giao trọng trách “lãnh đạo toàn diện và tuyệt đối cái Đất nước này”. Việc gì phải nghĩ đến chuyên, giải tán nó?        

– Ai bảo ông thế?

   – Tổng Bí thư, bảo thế và chúng tôi, tin là thế. “Chúng tôi” ở đây, bao gồm những kẻ cuồng tín của 1 cái giáo phái, có tên là Cộng sản. Mọi giáo phải trên đời, đều dạy thiện nam – tín nữ của họ những điều thiện. Riêng giáo phái của chúng tôi, thì ngược lại. Một khi, đã sa chân để đi theo Đảng, chúng tôi, nguyện từ bỏ hết tất cả những giá trị Đạo đức và Văn hóa truyền thống của Dân tộc – từ bỏ hết mọi quyền của 1 con người. Để được sống, như những loài thú vật: Không được suy nghĩ, giống như loài Người và không được cất lên tiếng nói của loài Người. Lãnh đạo Đảng, nôn ra cái gì, chúng tôi sẽ nuốt vào thứ đó – Lãnh đạo Đảng, mắc ách vào cổ, chúng tôi sẽ cày như trâu – Nhà cao cửa rộng, lãnh đạo Đảng chiếm hết. Chúng tôi sẵn sàng, ngủ trong chuồng lợn… Không kêu ca – không oán thán. Mọi sự – mọi việc còn lại, nhất nhất đều phải nhắm mắt, phó mặc cho “Đảng lo”. Có được cái loại ngu tín như chúng tôi, cho nên, Việt nam mới nghèo mạt rệp. Đổi lại, chúng ta được sống trong thanh bình và dân Việt nam, có chỉ số sống Hạnh phúc, đứng vào hàng thứ 2 trên Thế giới. Không như, cái bọn phản động các ông. Lúc nào cũng tuyên truyền những điều bịa đặt và lếu láo: “Sinh ra, đã là 1 Con Người. Thế thì, mặc nhiên, phải được hưởng đầy đủ và tất cả mọi quyền của một Con Người”. Đảng CS không cho, thì các ông đấu tranh, để đòi bằng được những quyền đó. Bao gồm: quyền được Sống – quyền Tự do và quyền Mưu cầu Hạnh phúc. Toàn những thứ, không dùng để ăn được – Toàn những đặc quyền, chỉ dành riêng cho lãnh đạo CS. Các ông, cũng hay giở trò kích động dân chúng. Xúi họ, bắt chúng tôi phải công khai – minh bạch mọi thứ. Trong khi, chúng tôi phải che giấu sự thực, như mèo giấu cứt. Tỷ như Thu chi Ngân sách – tỷ như Mật ước Thành đô – tỷ như Hiệp định phân chia Biên giới trên Đất liền và trên Biển – tỷ như, nguyên nhân thật sự khiến biển miền Trung bị đầu độc… Chính các ông, là nhân tố quan trọng nhất, làm “mất sự ổn định về Chính trị” của Xã hội. Không có những kẻ như các ông, Đảng CS mới rảnh tay, để lo cho những kẻ đầu xỏ. À quên, lo cho cái Đất nước này. Hãy tin tôi đi: Chỉ thêm vài ba cái thế kỉ nữa, chúng ta sẽ nhìn thấy “ánh sáng ở cuối đường hầm”.

Mình ngán ngẩm:

   – Thứ nhất, cái mà ông gọi là bịa đặt và lếu láo ấy, được chính Hồ Chí Minh, long trọng đặt vào phần mở đầu của cái gọi là bản Tuyên ngôn Độc lập và đem đọc nó, ở quảng trường Ba đình. Các ông, đã hạ bệ Hồ Chí Minh chưa, mà dám nói ra những lời phản nghịch đó?

   Thứ 2, người xưa đã dạy: “Tin bạn, mất vợ – tin trộm, mất bò ”. Bây giờ, muốn chúng tôi tin vào cái Đảng CS, đểu từ đầu đến đít của các ông ư? Đừng có hòng. Chỉ cần, “một sự bất tín”, đã đủ cho “vạn sự bất tin”. Huống hồ, Đảng của các ông, về bản chất, chỉ là cái tổ chức lừa đảo. Từ xưa đến nay, chúng đã giữ lời hứa với ai bao giờ. Tin vào Đảng và im lặng không lên tiếng, thế nên, diện tích đất đai của Tổ quốc, ngày càng teo lại – Tin vào Đảng và im lặng không lên tiếng, thế nên, Đất nước tan hoang và môi trường mới bị nhiễm độc đến mức kinh khủng như thế này – Tin vào Đảng và im lặng không lên tiếng, thế nên, con dân Đất Việt, sắp bị lưu manh hóa cả lũ với nhau và đang bị biến thành món hàng hóa, để cho Đảng “xuất khẩu”, dưới cái danh xưng mĩ miều “xuất khẩu lao động”. Mà thực chất, chỉ là đi làm cu li và đi làm đĩ, cho khắp 4 phương trời. Tin vào Đảng và im lặng không lên tiếng, thế nên…
– Thôi thôi, đủ rồi. Tôi chỉ nhắc ông: Đảng của chúng tôi rất mạnh và nó có thể đè ông bẹp dí, trong bất cứ lúc nào.

   – An ninh Điều tra, cũng đã gọi tôi lên và cũng đã dọa tôi câu ấy. Tôi nói với họ: “Nợ tiền của người ta, người đi đòi, nhất định giả câm – giả điếc không trả. Người ta đòi rát, thì bắt người, để xù nợ. Tởm lợm thay, cho cái bọn CS đê hèn. Chuyện này, nếu thành hiện thực, bộ mặt chế độ CS, đẹp đẽ gớm. Nếu thích thả vịt ra rồi đi đuổi, xin mời cứ việc”. Có lẽ, họ thấy lão Dân già xương xẩu – khó nhằn và không dễ xơi như Cấn Thị Thêu – như Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Bởi thế, họ để tôi yên. Bây giờ, hãy chuyển lời của tôi, đến với đứa nào đã sai ông đến, rằng: “Từ cái loại trẻ con, như Võ Văn Thưởng, từ cái loại choai choai, như Đinh Thế Huynh, cho đến cái loại sồn sồn, như Nguyến Phú Trọng…, đối với lão Dân già, tất cả bọn chúng, đều chỉ là đồ hàng mã. Toàn những dạng hữu danh – vô thực. Thổi 1 cái, là bay – cho 1 que diêm, là cháy trụi. Chúng chẳng có một mi- li- gờ- ram trọng lượng nào cả. Lấy gì, để đè bẹp được lão Dân già?”.

   – Tôi rất biết, Đảng của chúng tôi, đã lừa đảo – lật lọng và ăn cướp trắng trợn của ông hàng chục tỷ VND. Đã khiến ông, phải tan cửa – nát nhà. Giờ đây, phải sống như dân du mục. Vì thế, ông có quyền căm giận và khinh bỉ, cả cái Đảng CS lẫn những lãnh đạo CS của chúng tôi. Nhưng nói ra những điều ấy, ông đã mắc tội “khi Quân – phạm Thượng”. Tội này, to lắm. Ông đã chuẩn bị những luận chứng gì, để tự bào chữa cho mình chưa?

   – “Bụt trên tòa, gà nào mổ mắt”. Cán bộ của các ông, rặt 1 lũ Quỷ. Chẳng riêng mình tôi, cả thiên hạ đều căm giận và nguyền rủa chúng. Điểm mặt, vài đứa nhé:
Nguyễn Thị Doan, Trung ương ủy viên của CS. Bà này giỏi lắm, có tận 2 bằng Tiến sĩ Kinh tế. Tuy vậy, suốt đời chỉ là con mọt sách. Chưa hề biết, thực tế nó như thế nào. Bà chưa trực tiếp, làm ra đồng tiền – bát gạo. Cái giỏi của bà, ở chỗ khác. Chỉ dùng khẩu thiệt (miệng lưỡi), bà cũng có thể đắc quan. Cần gì, phải bò lên giường của người khác. Bà này, ăn nói huyên thuyên – tiền hậu bất nhất. Chính bà, chửi cán bộ CS không tiếc lời: “ăn của dân, không từ 1 thứ gì”. Nghĩa là, cứt chúng cũng chẳng từ – Nghĩa là, chúng không hơn gì con chó. Nhổ ra như thế, nhưng rồi bà lại liếm ngay: “Chế độ CS của bà, về bản chất, vẫn tốt đẹp gấp vạn lần bọn Tư bản(!)”. Thật là, tận cùng của sự trơ trẽn và tráo trở.

   Giỏi như thế, nhưng Doan cũng chỉ là cái hạng đàn bà CS. Doan đái, chưa qua ngọn cỏ. Phú Trọng, giỏi hơn nhiều. 

   Học chuyên sâu về Xây dựng Đảng. Học hàm Giáo sư – học vị Tiến sĩ, ông đều có đủ. Đã thế, lại được giao trọng trách Tổng Bí thư. Học gì – làm nấy. Thiên thời – Địa lợi – Nhân hòa, đều đã hội tụ đủ. Tưởng đâu, Đảng CS Việt nam, phải kiên định và vững như cái bàn thạch. Thực tế, không hề như vậy. Giờ đây, trước bàn dân thiên hạ, Đảng CS Việt nam, đã lộ rõ bộ mặt của một cái Tổ chức, có tên gọi là thổ phỉ. Với 2 đặc trưng cơ bản nhất: Thứ nhất, bọn cầm đầu, toàn một lũ lưu manh – vô lại – tàn ác và tráo trở. Sống vô Pháp – vô Luân. Khi hành động, chúng bất chấp thủ đoạn. Thứ 2, chúng không làm ra được bất cứ 1 thứ gì cho Xã hội. Mọi thứ mà chúng đang sở hữu, đều do lừa đảo hoặc do dùng vũ lực, để đi ăn cướp và giết người, mà có.
Kẻ kia, nghẹn họng. Bác ấy trợn mắt, đến suýt lòi con ngươi, rồi thét lớn:

   – Lão Dân già kia, hãy câm mồm. Báng bổ nhau như thế, là đủ rồi. Lãnh đạo của chúng tôi, toàn vĩ nhân. Vĩ nhân, là người vĩ đại. Đừng xuyên tạc nói rằng, đó là “loại người có đuôi”. Bằng Tiến sĩ, ai trong số họ cũng có. Tấm bằng “Danh nhân Văn hóa Thế giới”, chúng tôi tự in ra và đang dự định: phân phối nó, cho đến tận cán bộ cấp thôn. Từ trên xuống dưới, rặt 1 lũ có Văn hóa. Sao lão dám vu khống người ta, “toàn một lũ lưu manh – vô lại – tàn ác và tráo trở”. Đã thế, hôm nay, chỉ giới hạn mọi thứ trong đề tài này. Cho phép lão, được nói trước.
Mình móc ra 1 tấm ảnh:

   – Xin ông, hãy nhìn vào bức ảnh chụp tại bàn thờ của nhà TBT Lê Khả Phiêu:
Không thèm nói đến ngọn nến, đặt ở cái chỗ rất phản cảm – Không thèm nói đến cái chuyện “Đông – Tây y kết hợp”. Nghĩa là, bỏ chung vào 1 cái bàn, để thờ cúng cùng một lúc, cả 2 trường phái duy tâm và duy vật. Chỉ xét, 1 khía cạnh khập khiễng vô cùng: Tượng bà Quán Thế Âm Bồ tát, được đúc toàn thân. Trong trắng – ngọc ngà và to lớn. Phật Bà, ung dung tự tại, tọa lạc trên tòa sen. Trong khi, tượng Hồ Chí Minh, nhỏ xíu. Đã đen xì, lại không chân – không tay và tệ hại nhất, nó còn bị đặt không bệ, ngay dưới đít Phật bà. Đầu của Hồ Chí Minh, ngang tầm với cái gì của Phật Bà, tự ông hãy nhận xét. 

   Ở đây, không có 1 tí tị tì ti gì, gọi là có Văn hóa. Để xảy ra việc tệ hại này, có 2 khả năng: Thứ nhất, Phiêu dốt – Thứ nhì, Phiêu muốn hạ nhục Hồ Chí Minh. Ông chọn khả năng nào? Riêng tôi, tôi không tin vào cái khả năng thứ 2.

   “Một con ngựa đau – cả tàu bỏ có”. Ngay tại nước Lào láng giềng: Một chiếc máy bay của họ rơi, mấy chục người thiệt mạng. Cả nước, để tang. Còn ở ta, lũ lụt ở miền Trung, cướp đi sinh mạng cũng khoảng chừng ấy người. Thêm vào đó, bao gia đình đang trong hoàn cảnh màn trời – chiếu đất và không có cả cơm ăn lẫn nước uống. Ủy viên Bộ Chính trị Nguyễn Thị Kim Ngân, vẫn coi việc đó, như không. Tầm như thím, còn có những công việc trọng đại và cấp bách hơn thế, đang chờ. Tỷ như, Lễ hội áo dài. Một cái Lễ hội, hết sức tầm phào. Nhưng, nó vẫn được thím cho Tổ chức một cách hoành tráng, ở trung tâm Hoàng thành Thăng long – Hà nội. Nhà gần, nghe tiếng trống Hội, thím lật đật gác tất cả mọi công việc Quốc gia đại sự lại và ngứa nghề – tấp tểnh đi dự. Tại đó, thím lên sân khấu diễn hài. Cũng nghiêng đầu – cũng tạo dáng trước ống kính và rồi, cũng cười đến tủm 1 cái. Thật xứng tầm, với 1 diễn viên nghiệp dư hạng bét. Tôi có vu cáo thím Ngân của các ông hay không, mời xem ảnh.
Chuyện này, làm tôi nhớ đến 1 câu nổi tiếng của Karl Marx – Tổ sư của cái đám CS nhà các ông: “Chỉ có loài súc vật, mới quay lưng lại nỗi đau khổ của đồng loại. Để chăm lo riêng cho bộ da của mình”. Ý kiến của ông, thế nào?
– …

   – Văn hóa, thì lùn – Ý thức, thì tệ hại. Nhưng thím Ngân, vẫn chẳng chút ngượng ngùng. Không biết mình là ai, thím đã từng trơ trẽn, đay nghiến những người đấu tranh cho một nền Dân chủ ở Việt nam: “Bảo vệ hòa bình không phải hô hào cho thật to, kích động thế này thế khác là có được chủ quyền, không có đâu. Một số tổ chức, cá nhân lên tiếng hô hào thế này thế nọ nhưng những người đó, tổ chức đó làm gì cho đất nước? Chưa làm gì cả…”. Dĩ nhiên, chỉ có thím và cái Đảng của thím, đã làm và làm 1 cách hết sức “quyết liệt”. Thế nên, diện tích của Đất nước ta, ngày một teo lại. Nghe nói, đã “ngót” đi đến hàng chục ngàn km2. Cái phần “ngót” đi ấy, nó chạy đi đằng nào? Lào, không lấy được – Campuchia, lại càng không. Muốn biết cụ thể, nó đã bị nhập vào nước nào, hỏi thím Ngân, sẽ rõ. Ai giữ Nước – Ai bán Nước, chuyện đó, hiện ra rành rành. Chân lý, đâu có thuộc về những đứa to mồm và có súng.
Hai tay kia, dẫu có tệ hại. Nhưng, sao bén gót được TBT Nông Đức Mạnh. Chính tay này, đã bày đặt ra cái chuyện: “Học tập và làm theo tấm gương Đạo đức Hồ Chí Minh”, khiến cả nước nháo nhào. Tất nhiên, y cũng học tập. Không những thế, còn học tập, với 1 tâm địa vô cùng thành kính và thực hành, hết sức xuất sắc. Vợ chết, mồ chưa xanh cỏ, y đã nhanh nhảu rước về nhà, một cái cô U50. Nghe nói, đã qua tĩ tã mấy đời chồng. Chẳng phải, để cân bằng âm dương. Mà có cưới cheo và có hôn thú đàng hoàng. Thế gian, những người tử tế, không ai làm như vậy. Riêng Mạnh, sợ đếch gì, cha con thằng nào. 

   – Ông im cái mồm đi. Chuyện trai gái, chỉ nên coi đó là chuyện sinh hoạt. Về tổng thể, cựu Tổng Bí thư của chúng tôi, ngoài cái chuyên “răng chắc – cặc bền”, còn lại, ông ta là 1 con người hết sức tuyệt vời. Từ cái khoản phá rừng, cho tới phá nát Đất nước này. Chính vì thế, Đảng của chúng tôi, toàn những tinh hoa trí tuệ của loài Người, mà vẫn phải đội đít ông lên. Để đặt ông, vào ngôi đỉnh cao của quyền lực. Không phải một, mà tận 2 khóa liền tù tì. Xin lỗi ông, nếu cái “quy trình” nó mà cho phép, chúng tôi, sẽ suy tôn ông ta làm TBT suốt đời. Bao giờ, chui vào “tàu ngầm 6 tấm” hoặc Đảng CS bị ông ta làm cho đổ sập, thì mới thôi. Nhìn vào tấm ảnh, được chụp tại nhà riêng của Nông Đức Mạnh, ông có thấy: TBT của chúng tôi, có phong thái tuyệt vời của 1 vị Quân vương hay không? 

   – Không hề. Trái lại, tôi nhìn thấy ở đó, hình ảnh của 1 cái thằng trọc phú điển hình. Đất nước, nghèo mạt rệp – Dân chúng, đói hoa mắt. Xây cung điện công như thế, cũng chẳng nên. Nói gì, đến xây nhà riêng. “Tốt đẹp, phô ra – Xấu xa, đậy lại”. Chuyện như thế, mà nó cũng dám công khai đăng ảnh, để thách thức toàn Dân và toàn Quân. Theo ông, nó có còn là cái giống Người nữa hay không? Các ông, đừng có bịp bợm dân chúng rằng: Cái thằng thối tha kia, đã “lao động đến thối cả móng tay”, để có được cái cơ ngơi đó. Tốt nhất, hãy giải thích cho lũ dân đen chúng tôi: Nó đã ăn cắp của Nhân dân và đã ăn cướp của Đất nước những gì và bằng cách nào, mà có nhiều tiền – lắm của đến thế?

   – Thôi thôi, không bàn đến chuyện vô lại nữa. Nhưng ông nói họ lưu manh – tàn ác, là không đúng tẹo nào. 

   – Nói thế, còn nhẹ. Chính các ông, ra rả nói CNXH ưu việt – CNTB, thối tha và giãy chết. Sao các ông, không để “hạt giống đỏ” của mình, học tập ở trong nước. Để chúng có cơ hội, được thấm nhuần cả Mác – Lê lẫn Tư tưởng Hồ Chí Minh? Nếu phải ra nước ngoài học tập, sao các ông, không tống khứ chúng sang Trung quốc – Cu Ba hoặc Bắc Triều tiên? Bọn Tư bủn thối tha, làm đếch gì có 2 cái môn tuyệt vời ấy? Các ông nói, Trung cộng tốt và bắt chúng tôi, phải đi theo chúng. Trong khi, các ông cài số lùi và hối hả, chạy theo hướng ngược lại. Các ông, chỉ thích Hộ chiếu của bọn Tư bủn và thích dùng tiền bạc ăn cắp/ăn cướp được của Nhân dân, để sang đó mua nhà và định cư ở đó? Nói các ông, là cái bọn lừa đảo – là cái bọn lưu manh – là cái bọn “mẹ mìn” buôn dân…, có phải là vu khống cho các ông không? Ngẩng cái mặt lên, để nhìn thẳng vào mắt tôi. Đừng có giấu cái mồm xuống ngực, như thế. Dỏng tai lên, mà nghe tôi nói tiếp:

   Xưa, chính Đảng CS các ông, đã ấn súng vào tay thanh niên Việt. Bắt họ, phải đánh nhau với bọn cừu thù Trung cộng. Bây giờ, chính các ông, lại ôm chân và hôn hít chúng – Chính các ông, bắt chúng tôi, phải quên đi cuộc chiến ấy – Chính các ông, đã cạo đi dòng chữ “anh hùng” trên bia mộ Liệt sĩ Trần Văn Phương… Máu của đồng bào tôi và máu của những cán bộ – chiến sĩ QĐND Việt nam dạo ấy, là nước lã hay sao? Nếu linh thiêng, oan hồn của những đồng bào và chiến sĩ ấy, nhất định sẽ về và bóp cổ cho chết hết những cái loài CS phản trắc các ông.
Tự nhiên, mình thấy bác ấy bật khóc và khóc, như chưa từng được khóc. Lát sau, vừa nấc – vừa nói:

   – Em trai tôi, cũng đã bị bọn Trung cộng giết, trong cái cuộc chiến đó. Nhưng bác Dân già ạ, oán thù nên cởi – không nên buộc. Bác xem, người Mỹ đã ném 2 quả bom Nguyên tử xuống Nhật bản, khiến bao nhiêu người chết và di hại của nó, để lại nhiều đời sau. Nhưng cuối cùng, họ vẫn hòa hoãn bắt tay với nhau đó thôi. Mình với Trung quốc, cũng thế. 

   – Trên cổ ông, là cái đầu hay là cái bắp cải, tôi chưa rõ. Nhưng, đừng “bì phấn với vôi”. Sau Chiến tranh, quân đội Hoa kỳ chiếm đóng Nhật bản. Đó là, sự thực. Nhưng khi rút về nước, họ không hề lấy đi của Nhân dân Nhật bản, cho dù chỉ 1 cm2, diện tích lãnh thổ. Ngược lại, họ giúp Nhật bản về vốn liếng – về kĩ thuật tiên tiến. Để Nhân dân Nhật bản, tự xây dựng lại Đất nước của mình. Dĩ nhiên, từ đống tro tàn của Chiến tranh. Quan trọng nhất, họ đã giúp đỡ, để Nhật Bản, chuyển đổi sang mô hình chính quyền Dân chủ. Tất cả những thứ đó, là bệ phóng, cho sự thịnh vượng của Nhật bản ngày nay. Chính vì vậy, Nhân dân Nhật bản ghi nhớ công ơn của họ và nguyện làm Đồng minh với họ đời đời. Ông có cần tôi kể ra những gì, mà thằng bạn đểu của các ông đã làm trên Đất nước này, hay không? Không cần à.

   Cho nên, cả Dân tộc này (trừ bọn đầu xỏ của các ông ra), đều căm ghét chúng. Tập Cận Bình sang thăm Việt nam, dân chúng, không đem cờ hoa đi đón. Cả 1 rừng người, cùng với rừng biểu ngữ phản đối, nghênh tiếp ông. Ngược lại, Tổng thống Obama sang thăm Việt nam, hàng trăm ngàn người dân Việt, hân hoan đổ xuống đường chào đón ông ta. Tôi đã soi tất cả những bức ảnh tường thuật những cuộc đón tiếp đó: Toàn những nụ cười và nét mặt rạng rỡ. Không có một ai trong những bức ảnh ấy, nâng cao biểu ngữ: “Obama go hom”. Đó, là lòng dân. Các ông đi ngược lòng dân, các ông sẽ chết.

   – Chúng tôi có cái Đảng quang vinh lãnh đạo. Nó đứng vững, trên đôi chân: “Chủ nghĩa Mác – Lê” cộng với “Tư tưởng Hồ Chí Minh”. Còn cái “chân giữa”: những phần tử suy thoái – biến chất hoặc “tự diễn biến” – “tự chuyển hóa”, đều bị Đảng chúng tôi hoạn sạch. Trên dưới 1 lòng, chúng tôi, chết thế đếch nào được.

   – Tổng Bí thư nhà các ông, là cái đồ cạn nghĩ. Cho nên, mửa ra cái câu đó, mà không hề biết xấu hổ. Xin hỏi, trong các ông, đứa nào đã đem khái niệm “Kinh tế thị trường” pha vào cái nền Kinh tế tập trung – quan liêu – bao cấp của CNCS và nhâng nháo tự nhận, đó là sự sáng tạo? Cái ấy, không gọi là “tự chuyển hóa”, thì gọi nó là cái gì? Xưa, ra rả nói rằng: “Đế quốc Mỹ, là kẻ thù không đội trời chung”. Sao bây giờ, chính TBT nhà các ông năn nỉ xin vào thăm Hoa kỳ và nài nỉ xin được Tổng thống của chúng tiếp? Cái đó, không gọi là “tự diễn biến”, thì gọi nó là cái gì? Xưa, “trên răng – dưới dép” đói rã họng, phải nhờ Dân nuôi. Bây giờ, có Chính quyền trong tay, sao trở mặt, coi Dân như kẻ thù và đối xử với họ, cực kì tàn ác. Cái đó, không gọi là suy thoái, thì nên gọi nó là cái gì?
Bác ấy, đánh trống lảng:

   – Ông nói: Chế độ CS nhất định sẽ bị sụp đổ, vì nó đi ngược lại tất cả những quy luật của Tự nhiên và Xã hội. Dốt như tôi, không biết “quy luật”, nó là cái gì. Ông có thể, giải thích 1 cách đơn giản và dễ hiểu hơn, được không?

   – Bàn về Binh pháp Tôn tử, 贾林 Giả Lâm có viết: 人离财竭,虽伊、吕复生,亦不能救此亡败也. Nhân li tài kiệt, tuy Y – Lã phục sinh, diệc bất năng cứu thử vong bại dã. Nghĩa là: Lòng dân li tán – đồng đội bỏ đi – tiền khô cháy túi, dẫu Y Doãn – Lã Vọng (2 vị quân sư nổi tiếng. Y Doãn, giúp cho Thành Thang vương tiêu diệt Hạ Kiệt, còn Lã Vọng, giúp Chu Văn vương lật đổ Trụ vương) có sống lại, cũng không thể cứu được trường hợp bại vong này. 

   Xem cung cách, mà dân nước Việt đón tiếp Tập Cận Bình và Obama, người ta biết: Dân chúng, không còn thiết tha gì với cái CNCS – Xem cái cách, mà Cả Trọng “đả ruồi – diệt muỗi”, người ta biết: Nội bộ của các ông, nát bét hết cả rồi – Xem cái cách, mà các ông vội vã phát hành trái phiếu Quốc tế để đảo nợ, người ta biết: Quốc khố rỗng hay đầy. 

   Chừng ấy thứ, đã đủ để trả lời cho câu hỏi của ông, được chưa?
Nghe đến đây, bác ấy thẫn thờ như kẻ mất hồn và vô thức đứng dậy, ra về. Nhìn dáng đi xiêu vẹo của bác, mình thấy thương hại vô cùng. Đến nhà lão Dân già, mà không làm được cái việc chủ sai, nó sẽ cắt cơm. 
Ôi! Miếng cơm của cái bọn Dư luận viên, dẫu có tồi tàn, cũng đâu phải dễ kiếm và dễ nuốt.

Nguyễn Tiến Dân
Tel: 0168 – 50 – 56 – 430

Địa chỉ: Vì tin vào cái lũ CS, nên bị chúng lừa đảo, cướp sạch của cải. Bởi thế, mất nhà và trở thành Dân du mục. Nay đây – mai đó, chưa có nơi ở cố định.