Thứ Sáu, 19 tháng 1, 2018

HY SINH ĐỜI BỐ


                                                                                 Ảnh minh họa

Thực Hiện Bureau CTM Media - Á Châu - 19/01/2018
Chia xẻ Facebook Tweet 

Bùi Văn Phú – VOA

Tuần qua, ở Thủ đô Hà Nội và Tp. Hồ Chí Minh có hai vụ xử đại án liên quan đến 44 quan chức dầu khí và ngân hàng bị cáo buộc với tội danh: “cố ý làm trái qui định Nhà nước về kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” và tội tham ô tài sản.

Sau bốn ngày xét xử, Viện Kiểm sát Nhân dân đã đề nghị mức án tù 14-15 năm cho Đinh La Thăng, nguyên chủ tịch Tập đoàn Dầu khí Petro Vietnam. Ông Thăng cũng là cựu ủy viên Bộ Chính trị, bộ trưởng Giao thông Vận tải và Bí thư Tp. Hồ Chí Minh.

Còn Trịnh Xuân Thanh, cựu chủ tịch Tổng Công ti Xây lắp Dầu khí và nguyên Phó Chủ tịch tỉnh Hậu Giang, từng trốn sang Đức rồi bị an ninh của Việt Nam bắt cóc đem về nước năm ngoái, bị đề nghị án chung thân vì làm trái qui định và tham ô tài sản.


Nhiều bị cáo khác trong vụ đại án Thăng-Thanh cũng đã bị công tố đề nghị mức án từ tù treo đến 28 năm. Các bị cáo đều là quan chức cấp cao từ các cơ quan, ban ngành liên quan đến dầu khí và ngân hàng.

Vụ đại án này được Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng nhắm đến là vì trong mười năm đứng đầu chính phủ, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã muốn đưa hai khu vực này lên làm mũi nhọn kinh tế để phát triển quốc gia. Rất tiếc quan chức được xếp đặt để thực thi chính sách là những người vừa thiếu khả năng chuyên môn, vừa đầy lòng tham nên đã gây thất thoát cả nghìn tỉ đồng cho ngân sách quốc gia.

Từ đầu năm 2016, sau khi Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng được Đại hội Đảng Cộng sản biểu quyết để ông đứng đầu đảng thêm một nhiệm kỳ nữa, dù đã quá tuổi hưu, ông đã đưa ra chiến dịch bài trừ tham nhũng, còn có tên gọi ví von là “đốt lò” và sẽ đốt cả “củi khô, củi tươi”.

Lò đốt của ông Trọng đang đốt củi khô, củi tươi của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (anh Ba X), người đã bị ông Trọng hạ bệ tại Đại hội Đảng XII hồi đầu năm 2016.

Trong năm qua, người của anh Ba X lũ lượt bị rớt chức hay kéo nhau ra tòa. Từ Nguyễn Xuân Sơn, Hà Văn Thắm đến Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, Trầm Bê, Trần Bắc Hà, Phạm Công Danh, Phan Huy Khang.

Trầm Bê, nguyên phó chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Sacombank, từng mua một khu shopping ở vùng San Jose với giá 60 triệu đôla, theo Ethnoblog trên New American Media. Ông được cho là người tín cẩn của Thủ tướng Dũng.

Tháng 9/2017 tòa án Tp. Hồ Chí Minh đã kêu án tử hình Nguyễn Xuân Sơn, nguyên tổng giám đốc Ngân hàng OceanBank và tù chung thân cho Hà Văn Thắm, nguyên chủ tịch Hội đồng Quản trị OceanBank.

Trong vụ xử tuần qua, Trần Bắc Hà, nguyên chủ tịch Hội đồng Quản trị Ngân hàng Đầu tư và Phát triển Việt Nam, đã không đến tòa vì đang chữa bệnh bên Singapore.

Nhưng có những quan chức khác vẫn bình yên. Năm ngoái Thứ trưởng Bộ Công thương Hồ Thị Kim Thoa đã xin thôi việc để được hạ cánh an toàn trước cáo buộc làm sai luật khi bà lãnh đạo công ti bóng đèn Điện Quang.

Vụ nhà máy Formosa của Đài Loan xả chất thải độc ra biển miền Trung gây thiệt hại nghiêm trọng cho ngành ngư nghiệp nhưng Bí thư Tỉnh ủy Hà Tĩnh Võ Kim Cự chỉ bị cắt các chức vụ trong quá khứ, bị xử lí nội bộ mà không bị truy tố. Bộ Y tế với nhiều vụ mua bán thuốc không phân minh nhưng bộ trưởng Nguyễn Thị Kim Tiến vẫn ung dung tại chức.

Sự kiện cán bộ, đảng viên cộng sản lợi dụng quyền thế để trục lợi thì không phải bây giờ mới xảy ra, mà từ nhiều thập niên qua.

Các lãnh đạo trước đây của đảng đều biết tình trạng tham ô lan tràn, nhưng vì cũng đã nhúng chàm nên chẳng thể làm mạnh. Nhìn vào nhà của các cựu Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu hay Nông Đức Mạnh với đồ cổ, bàn ghế, trang trí nội thất như cung điện vua chúa thì biết ngay.

Cho đến nhiệm kỳ hai của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, từ đầu năm 2016, với dư luận cho là người liêm chính nên ông có thế thẳng tay bài trừ tham nhũng.

Trong hơn một năm qua, với chủ trương dù củi khô hay củi tươi thì cũng cho vào lò nên nhiều vụ sai phạm đã được đưa ra trước pháp luật, từ thất thoát trong ngân hàng, trong tổng cục dầu khí; đến cán bộ Đà Nẵng cùng Phan Văn Anh Vũ, tức Vũ “Nhôm”, mua bán công sản và mới nhất là sai phạm của lãnh đạo Cụm cảng Hàng không Tân Sơn Nhất đang được chú ý.

Tham nhũng, hối lộ ở Việt Nam là chuyện thường ngày ở huyện mà người dân biết rất rõ. Chị bán hàng ngoài chợ, anh công nhân, cô y tá, thày giáo hay em sinh viên đã đều phải đối mặt với việc “bôi trơn” khi có việc phải lên cơ quan hành chính phường xã, hay khi xin học, xin việc, khi cần được chăm sóc y tế. Đó là ở cấp thấp.

Cấp cao thì hỏi 200 ủy viên trung ương đảng và 500 đại biểu quốc hội xem có ai không nhúng chàm.

Muốn chạy những dự án lớn thì không thể qua mặt các ủy viên trung ương đảng hay đại biểu quốc hội vì họ là người được đảng đưa vào những cơ quan đó và họ chính là những móc xích trực tiếp nối với quyền lực của đảng.

Năm 2012 Đại biểu Quốc hội Đặng Thị Hoàng Yến bị cáo buộc khai gian lý lịch, đầu tư bất chính nên bị bãi chức và đã hạ cánh an toàn.

Năm ngoái, Đại biểu Châu Thị Thu Nga nói trước toà là bà đã phải chi ra 1 triệu 500 nghìn đôla để chạy chức đại biểu quốc hội và hàng trăm tỉ đồng để chạy dự án. Bà bị cáo buộc chiếm đoạt tài sản của khách hàng trong các dự án địa ốc và bị kết án tù chung thân.

Cán bộ, đảng viên mà không tham ô, hối lộ thì lấy tiền đâu cho con đi du học ở các nước phương Tây, lấy tiền đâu mua nhà vài trăm nghìn đôla bên Mỹ, Úc, Anh, Pháp.

Một tỉ đồng tiền Việt Nam theo thời giá là 40 nghìn đôla. Một sinh viên nước ngoài vào học cao đẳng ở Mỹ, tức community college, tốn ít ra cũng 20 nghìn đô một năm kể cả ăn ở. Vào đại học bốn năm sẽ tốn gấp đôi. Học xong bằng cử nhân là phải chi hơn trăm nghìn đô, khoảng 3 tỉ đồng tiền Việt. Với chi phí cao nhưng đã có hàng vạn du sinh từ Việt Nam qua Mỹ học, phần đông là con cái cán bộ từ cấp thấp đến hàng tướng tá.

Trong vụ án dầu khí, gia đình Trịnh Xuân Thanh đã đề nghị đóng vào quỹ nhà nước 4 tỉ đồng, khoảng 160 nghìn đôla, để khắc phục thiệt hại.

Cuối năm 2013 có vụ án Dương Chí Dũng, Chủ tịch Hội đồng Quản trị Tổng Công ti Hàng hải Việt Nam Vinalines, bị tử hình vì tham ô, phải bổi thường cho nhà nước 110 tỉ đồng nhưng ban thi hành án sau khi tịch thu hết tài sản của ông Dũng vẫn thiếu 88 tỉ. Ông Dũng vẫn còn bị giam tù chờ ngày thi hành án tử.

Trong phiên xử Tập đoàn Dầu khí Petro Vietnam, trước tòa Đinh La Thăng đã khai là các dự án do ông đề xuất đều được thủ tướng chấp thuận và đã làm đúng với chủ trương của Bộ Chính trị. Nhưng chắc sẽ không có án cho quan chức cao hơn mà chỉ dừng lại với Đinh La Thăng, Trịnh Xuân Thanh, Nguyễn Quốc Khánh, Phùng Đình Thực trong vụ dầu khí, hay Trầm Bê, Trần Bắc Hà bên ngân hàng.

Năm 2013 trong một cuộc bỏ phiếu tín nhiệm tại quốc hội, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng không được quá bán đại biểu quốc hội cho điểm “tín nhiệm cao”, nhưng ông không từ chức và tuyên bố rằng do Đảng bố trí công tác thì ông phải làm.

Cũng trong lần bỏ phiếu đó, những người không được đa số tín nhiệm là Thống đốc Ngân hàng Nguyễn Văn Bình và Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến nhưng cũng không từ chức. Không ai từ chức, hay bị cách chức, để mặc cho tham ô tiếp tục lan tràn, từ ngân hàng qua buôn bán thuốc tây giả, thật.

Như thế Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, cùng Bộ Chính trị, hay những người đứng đầu Đảng trong thời gian đó là Nông Đức Mạnh lại không có trách nhiệm gì sao?

Riêng với ông Trọng, được coi là người quyền thế nhất Việt Nam hiện nay, thì những can phạm bị xét xử trong những năm qua đều là cán bộ, đảng viên được Đảng Cộng sản cơ cấu vào các cơ quan. Ông cũng không có trách nhiệm gì sao?

Quan sát những nhân vật chính trị cấp cao của Việt Nam thì thấy gia cảnh của Tổng Bí thư Trọng dường như là một điều bí mật quốc gia, vì không có nhiều thông tin và truyền thông cũng không đề cập tới.

Cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có những người con làm gì, con dâu, con rể học hành ở đâu, anh em cột chèo, gia đình bên vợ ông làm những công việc gì nhiều người đều biết.

Tướng Phùng Quang Thanh, nguyên bộ trưởng quốc phòng, có con trai làm gì trong quân đội, đầu tư vào những nơi nào cũng không phải là điều gì bí mật.

Gia đình cố Đại tướng Võ Nguyên Giáp với các con, dâu rể làm gì, ở đâu cũng được báo chí nhắc đến nhiều.

Gia cảnh của đương kim Chủ tịch Nước Trần Đại Quang, hay cựu Chủ tịch Nước Trương Tấn Sang, Trần Đức Lương, Nguyễn Minh Triết đều có thông tin trên mạng, trên báo.

Hôm 8/1 vừa qua, Phó Chủ tịch Quận I Tp. Hồ Chí Minh Đoàn Ngọc Hải đã xin từ chức vì không thể thực hiện được chủ trương làm sạch, làm đẹp lề đường nơi ông phụ trách là trung tâm du lịch của thành phố. Qua lá thư gửi lãnh đạo, ông đưa ra một sự thực là đang có tranh giành quyền lợi phe nhóm trong chính trường.

Ông viết trong thư: “Việc xử lý hành vi lấn chiếm lòng lề đường đã động chạm đến lợi ích rất to lớn hàng ngàn tỉ của các chủ bãi đỗ xe ô tô, gắn máy, nhà hàng, khách sạn, quán cà phê, các hộ kinh doanh mặt tiền … và một bộ phận không nhỏ cán bộ cộng sinh trong đó. Là người cán bộ Đảng viên tôi đã kiên định vượt qua mọi khó khăn, sự chống phá công khai và ngấm ngầm, sự đe dọa đến sinh mạng của bản thân và gia đình từ phía các đối tượng bị mất đi nguồn lợi phi pháp từ lấn chiếm tài sản công và không gian sống của xã hội”.

Thư của ông Hải đã đưa ra hình ảnh đất nước Việt Nam ngày nay dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản là đang bị các phe nhóm tung hoành.

Tổng Bí thư Trọng có thực tâm diệt tham nhũng hay cũng chỉ kéo bè, chạy theo các nhóm lợi ích để họ thực hành câu nói dân gian: “Hy sinh đời bố, củng cố đời con”.

Ông có bỏ tù các quan tham nhũng thì họ vẫn sướng trong tù vì được ăn uống đầy đủ, có cuộc sống tiện nghi, giải trí không thiếu, chẳng mong vợ con thăm vì cuối tuần có khi được về thăm gia đình.


Ở tù vài năm, chờ ân xá sẽ được ra tù trước thời hạn, khi đó tiêu xài tiền do tham ô mà có cũng không muộn./.

Thứ Ba, 16 tháng 1, 2018

VỞ DIỄN DỞ

Phạm Đình Trọng


Ông Trịnh Xuân Thanh phó chủ tịch một tỉnh miệt vườn châu thổ sông Cửu Long ngông nghênh cưỡi ô tô tiền tỉ mang biển số xanh của cơ quan chóp bu nhà nước cộng sản lượn lờ trước dân tỉnh lẻ Hậu Giang chỉ là thói trưởng giả học làm sang của những kẻ quyền cao, chức trọng, tiền nhiều mà văn hóa thấp kém, đức độ thiếu vẳng, những kẻ chỉ biết có sức mạnh của quyền lực và sức mạnh của đồng tiền, không biết đến sức mạnh của văn hóa, không biết đến giá trị của nhân văn.

Triều đại nào đến thời suy tàn cũng đều là thời của đám quan chức cơ hội, lòng tham ngự trị trong con người họ, nhân cách đã bỏ họ ra đi từ lâu. Lí tưởng sống thấp hèn, lí tưởng thẩm mĩ méo mó, những trưởng giả học làm sang nhan nhản trong đám quan chức của triều đại suy tàn như nấm tua tủa ngóc lên trên bãi cỏ mục sau cơn mưa. Đó là những ông quan đầu tỉnh, đầu huyện, đầu sở, đầu ngành đua nhau xây biệt phủ nghênh ngang, diêm dúa và kệch cỡm trên khắp đất nước còn quá nhiều người dân đang phải sống trong nghèo khổ, thiếu thốn.

Dù dát vàng hay dát bạc lấp lánh thì dưới mắt người dân những biệt phủ của đám quan chức vô lại đó chỉ dát bằng sự lố lăng, vô liêm sỉ. So với những biệt phủ đó thì chiếc ô tô vài tỉ đồng mang biển số xanh của ông Trịnh Xuân Thanh chỉ là con muỗi so với con voi. Vậy mà con muỗi Trịnh Xuân Thanh đã làm ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng nổi lôi đình hét các cơ quan pháp luật từ đảng đến nhà nước phải vào cuộc truy xét ông Thanh trong khi ông đảng trưởng lại bình thản bỏ qua những con voi khổng lồ của sự sa đọa, lố lăng, vô liêm sỉ.

Truy xét ông Trịnh Xuân Thanh vì Trịnh Xuân Thanh là vây cánh, là đầu mối của đường dây dẫn đến đối thủ chính trị Ba Dũng đã làm ông đảng trưởng phải nghẹn ngào nuốt mối hờn căm suốt bao năm, nuốt nỗi cay đắng từ nhiệm kì đảng trưởng khóa trước của ông.

Chiếc ô tô vài tỉ đồng của phó chủ tịch tỉnh Hậu Giang Trịnh Xuân Thanh là con muỗi tham nhũng.

Những biệt phủ diêm dúa trải rộng trên hàng ngàn mét vuông đất thênh thang của ông Trần Văn Truyền vốn là Tổng thanh tra Chính phủ, của ông Phạm Sỹ Quý đương nhiệm giám đốc sở Tài nguyên Môi trường Yên Bái, của ông Nguyễn Sỹ Kỳ, đương chức phó ban Nội chính tỉnh ủy Đắk Lak, của ông Nguyễn Đức Vượng đang là bí thư huyện ủy Duy Tiên, Hà Nam, của ông Phạm Thanh Hà đang ngồi ghế trưởng ban quản lí khu kinh tế Kon Tum, của ông Bùi Thanh Tùng chỉ giữ chức nhỏ trưởng phòng thuộc sở Lao động Thương binh Xã hội nhưng là quí tử của ông quan to Bùi Thanh Quyến bí thư tỉnh ủy Hải Dương .  .  . Đó là những con voi tham nhũng. 

Hàng trăm hecta đất sân bay Tân Sơn Nhất, sân bay Gia Lâm bị các tướng quân đội núp dưới cành lá ngụy trang quân đội làm kinh tế chiếm đoạt làm sân golf, làm nhà hàng, khách sạn kinh doanh kiếm lời cho nhóm lợi ích nhà binh, mặc cho sân bay Tân Sơn Nhất kẹt cứng dưới đất, kẹt cứng trên không, mặc cho ngành hàng không của đất nước bế tắc không thể mở thêm bãi đỗ để tăng chuyến, tăng lượng máy bay cất, hạ cánh, không thể có thêm đường băng để phát triển ngành hàng không, ngành kinh tế đang phát đạt, đang là thời thượng, mặc cho nhiều hãng hàng không nước ngoài phải rời bỏ sân bay Tân Sơn Nhất kẹt cứng để tìm đến sân bay các nước lân cận mở văn phòng, mở điểm trung chuyển, làm cho đất nước và ngành hàng không Việt Nam mất đi một nguồn thu hàng ngàn tỉ đồng mỗi năm. Chiếm cứ hàng trăm hecta đất sân bay khai thác kiếm lời riêng của một nhóm lợi ích, đó là con khủng long tham nhũng.

Đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng hét các cơ quan pháp luật phải truy xét con muỗi tham nhũng Trịnh Xuân Thanh nhưng lại không dám một lần hé răng đụng đến con khủng long tham nhũng biến hàng trăm hecta đất vàng sân bay của dân của nước thành đất sinh lời của riêng một nhóm lợi ích.

Nhiệm kì trước đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng đã lèo lái được Bộ Chính trị nhất trí kỉ luật đối thủ chính trị của ông là ủy viên Bộ Chính trị Nguyễn Tấn Dũng. Nhưng khi đưa ra Ban Chấp hành trung ương biểu quyết việc kỉ luật đó thì lá phiếu của trên năm mươi phần trăm ủy viên trung ương đã bác bỏ. Không kỉ luật được ông Ba Dũng vì ở cương vị Thủ tướng ông Ba Dũng đã ban phát mưa móc, ban phát ân sủng, ban phát bổng lộc cho đám quan chức trong bộ máy hành pháp của ông. Mà những ông Bộ trưởng, tỉnh trưởng trong bộ máy hành pháp đó đều là những trung ương ủy viên, những người có quyền biểu quyết những vấn đề ông đảng trưởng đưa ra. Đây là bài học cay đắng nhớ đời với đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng về quyền năng của Ban Chấp hành trung ương. Trong 180 ủy viên trung ương chính thức có quyền biểu quyết của khóa XII đương nhiệm có tới 37 ủy viên trung ương mang hàm tướng, tá nhà binh. Bài học nhớ đời của khóa trước làm cho đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng không dám ho he làm mất lòng 37 lá phiếu, 37 cánh tay có quyền biểu quyết. Và con khủng long tham nhũng nuốt chửng hàng trăm hecta đất vàng sân bay Tân Sơn Nhất, sân bay Gia Lâm cứ lừng lững tồn tại.

Ông Đinh La Thăng, ông Trịnh Xuân Thanh làm thất thoát hàng ngàn tỉ đồng đều xảy ở nhiệm kì đại hội đảng khóa XI, khi ông Dũng đang đầy quyền lực và trong cái ô quyền lực ủy viên Bộ Chính trị, Thủ tướng Chính phủ của ông Dũng, ông Vũ Huy Hoàng đang mặc sức thao túng bộ lớn Công thương, ngang nhiên đưa con trai mới ngoài 20 tuổi vừa kết thúc cuộc đời du học vi vu, chưa làm được tích sự gì lên làm sếp lớn của công ty lớn rủng rỉnh tiền bạc nằm trong bộ của ông. Ông Thăng, ông Thanh cũng đang mặc sức thao túng, tùy tiện tung hoành ở tập đoàn dầu khí.

Quyền lực bảo kê của ông Dũng còn đó, ông Thăng, ông Thanh có làm thất thoát hàng ngàn tỉ đồng hay thất thoát hàng triệu tỉ đồng của dân của nước thì những kẻ tội phạm đó vẫn bình an và ung dung thăng tiến trên con đường công danh. Và ông Thăng đã hiên ngang bước vào Bộ Chính trị, rồi trở thành lãnh chúa của mảnh đất giầu có nhất nước, thanh thế nhất nước. Còn ông Thanh thì đầy hả hê, thỏa mãn trên bệ phóng phó chủ tịch tỉnh trù phú, vựa lúa, vựa cây trái Hậu Giang để rồi bệ phóng đó còn phóng ông lên cao nữa.

Nhưng đại hội đảng đưa ông Thăng vào Bộ Chính trị cũng là đại hội chấm dứt quyền lực của ông Ba Dũng, đại hội hoan hỉ tiễn ông Ba Dũng rời ghế quan chức không tử tế để về làm người dân tử tế.

Ông Dũng rời quyền lực tháng một, năm 2016, thì chỉ năm tháng sau, tháng sáu, năm 2016 ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng nổi lôi đình đòi truy xét chiếc ô tô tiền tỉ mang biển số xanh của ông Trịnh Xuân Thanh. Từ đó lòi ra việc thất thoát, thua lỗ hơn ba ngàn tỉ đồng của Tổng công ty xây lắp dầu khi do ông Thanh đứng đầu. Lòi tiếp ra những thất thoát trăm tỉ, ngàn tỉ đồng của tập đoàn dầu khí do ông Đinh La Thăng thống lĩnh. Lúc này con voi tham nhũng mới lộ ra và ông Thăng, ông Thanh trở thành bị cáo đầu vụ trong vụ đại án tham nhũng đang diễn ra ở pháp đình gây xôn xao cả nước.

Dông dải điểm lại vài sự việc để thấy cuộc sát phạt mang tên chống tham nhũng chỉ là vở diễn về vay trả nợ nần ân oán của triều cộng sản thời suy tàn. Và phiên tòa đang xử tội của ông Đinh La Thăng, ông Trịnh Xuân Thanh chỉ là một màn trong vở diễn do ông đảng trưởng đảng cộng sản Việt Nam Nguyễn Phú Trọng tổng đạo diễn mà thôi.

Những con muỗi, con voi tham nhũng đã đủ làm kiệt quệ đất nước, làm khốn đốn, cùng quẫn người dân thì những con khủng long tham nhũng còn khủng khiếp như thế nào. Nhưng cuộc chiến chống tham nhũng chỉ truy xét con muỗi, con voi tham nhũng mà không đụng đến con khủng long tham nhũng thì đó là một vở diễn dở. Để người dân nhận ra hệ thống quyền lực đang diễn vở chống tham nhũng chứ không thực sự chống tham nhũng là cái dở nhỏ. Diễn để lấy lại lòng tin của người dân. Nhưng diễn dở, người dân càng mất lòng tin hơn là cái dở quá lớn!


 Ảnh.


Những con voi tham nhũng Vũ Huy Hoàng, Đinh La Thăng, Trinh Xuân Thanh vui vẻ quây quần quanh ông Thủ tướng đã tạo ra một Chính phủ tham nhũng kinh hoàng nhất, tàn phá đất nước khủng khiếp nhất từ trước đến nay, Chính phủ Nguyễn Tán Dũng!

BẢN LÊN TIẾNG CỦA HỘI GIÁO CHỨC CHU VĂN AN VỀ VIỆC THẦY GIÁO VŨ VĂN HÙNG BỊ TẠM GIỮ, TẠM GIAM



                     Hình ảnh thầy giáo Vũ Văn Hùng trên sân NoU FC Hà Nội

    Trưa 4/1/2018, thầy giáo Vũ Văn Hùng (Vũ Hùng), cựu TNLT đi tham dự buổi gặp mặt kỷ niệm thành lập Hội Giáo chức Chu Văn An (HGCCVA). Sau khi buổi họp mặt buộc phải dừng và chia tay một cách bất thường thì thầy Vũ Hùng bị mất tích. Gia đình bạn bè gọi ĐT chỉ nghe chuông, không thấy trả lời, đi dò tìm hỏi CA, đến 10h đêm mới biết thầy đang bị giữ ở CA phường Thanh Xuân Bắc, quận Thanh Xuân Hà Nội. Khi đến nơi chị Mai (vợ VVH) thấy chồng mình bị còng tay, hỏi CA đang canh giữ lý do gì thì họ trả lời thầy Hùng “đâm người”, bạn bè hỏi thì họ trả lời “do say rượu đi xe máy đâm phải người ta, đang nhập viện”. Hỏi biên bản, người làm chứng thì đều trả lời vu vơ … Ngay sau khi gặp được chồng ở phường TXB, họ lập tức cho taxi đến áp tải thầy đi đâu gia đình bạn bè không ai biết, thầy chỉ kip nói với vợ, “anh bị gài bẩy, vu cáo”. Chị Mai xin đi theo họ ngăn lại, hỏi CA phường này chở đi đâu, được trả lời “không biết”. Đến sáng 5/1, chị Mai tiếp tục đến CA phường TXB hỏi, họ mới cho biết thầy bị đưa lên quận Thanh Xuân và cho số ĐT của điều tra viên Kim Minh Đức để liên lạc. Chị Mai tiếp tục đến CA quận Thanh Xuân tìm chồng, đến trưa mới nhận được thông báo của CA quận “về việc bắt người phạm tội quả tang”, tạm giữ thầy Hùng về “hành vi gây rối trật tự công cộng” điều 318 BLHS. Ngày 6/1, chị Mai cùng anh em bạn bè đã tìm gặp luật sư Ngô Anh Tuấn ký hợp đồng bảo vệ pháp lý cho thầy Hùng. Buổi chiều cùng ngày luật sư đã gọi điện đến CA để làm thủ tục pháp lý, nhưng phía CA với lý do là ngày nghỉ và hẹn đến chiều 8/1 mới làm việc. Đầu giờ chiều ngày 8/1, luật sư có mặt ở phòng trực CA quận, họ lại hẹn đến 3h mới làm việc. Làm xong thủ tục thì lý do hết giờ nên luật sư vẫn chưa được gặp thân chủ. Trưa 10/1, luật sư mới được vào gặp thân chủ (Vũ Hùng), còn chị Mai vẫn chưa được gặp chồng (mặc dù mọi thủ tục pháp lý đã làm xong từ chiều 8/1) nhưng với lý do “phải trình lãnh đạo xem xét mới được gặp”. Sau đó chị Mai đã nhiều lần ĐT và nhắn tin cho CA để hỏi về việc thăm gặp chồng nhưng không được trả lời. Mãi đến khoảng 3h20 chiều ngày 13/1(hết lệnh tạm giữ), chị Mai mới được vào thăm gặp chồng 5p  dưới sự giám sát chặt chẽ của CA, chỉ được hỏi thăm sức khỏe. Tối ngày 13/1, CA điện thoại cho chị Mai thông báo chồng chị có lệnh tạm giam. Chiều ngày 15/1, chị Mai đến CA quận mới nhận được thông báo bằng văn bản, chồng chị bị giam “về hành vi cố ý gây thương tích” theo điều 134 BLHS. Mọi thông tin từ phía thầy Hùng bị ngăn chặn, chỉ biết được sau buổi gặp mặt buộc phải chia tay bất đắc dĩ, ra bến xe buýt đợi xe về bị hai kẻ mặc thường phục bám sát, gây sự và lao vào tát thầy. Sau đó thầy Hùng đi xe buýt về cửa hàng chị gái, rồi tiếp tục đi bộ về nhà, gần đến nhà trên đoạn đường vắng, bị vây và bắt cóc.
    
     Những người có lương tri ai cũng biết rõ thầy giáo Vũ Văn Hùng là người có tấm lòng yêu nước nhiệt huyết, tích cực tham gia vận động cho dân chủ nhân quyền ở VN. Thầy là người hiền lành, tử tế, thẳng thắn, sống có tình có nghĩa chưa bao giờ gây hấn với ai. Trước đó thầy đã bị CA phiền nhiễu viết giấy triệu tập nhiều lần. Mặt khác, buổi gặp mặt kỷ niệm ngày thành lập hội đã được phía CA “quan tâm đặc biệt” từ nhiều ngày trước khi diễn ra. Mặc dù, mọi sinh hoạt luật pháp không cấm. Nhưng ngày họp mặt đã có nhiều thành viên không đến được bởi lý do bị câu lưu. Trong lúc gặp mặt nhiều an ninh đã xuất hiện trong và ngoài nhà hàng, thầy Hùng liên tục có ĐT từ phía an ninh quận Hà đông, sau đó chủ nhà hàng đột nhiên ra yêu cầu thanh toán để “lấy chỗ cho khách khác đến”. Mọi người buộc phải chia tay, thầy Hùng ra về thì xảy ra sự việc và diễn biến như chúng tôi đã trình bày trên. Ai cũng có thể nhận thấy, sự việc xảy ra đối với thầy Hùng là có cơ sở để nói, do dàn dựng và nó không nằm ngoài kế hoạch đàn áp dân chủ nhân quyền.
   
    Từ việc bắt cóc trái pháp luật, sau đó đến việc thông báo tạm giữ một tội, thông báo giam giữ lại tội khác, cung cách làm việc tùy tiện bất nhất và đến giờ mọi người cũng chưa được biết đối tượng cụ thể thầy Hùng “cố ý gây thương tích” như thông báo ngày 15/1 của phía CA.  Không biết sau này, họ định cáo buộc tội gì nữa khó ai có thể biết. Tất cả những gì diễn ra nếu không phải do dàn dựng, bắt cóc, vu cáo, quy chup người vô tôi để đạt mục đích không lương thiện thì ai là người chân chính có thể nói khác được điều này.
   
    Vậy Hội Giáo chức Chu Văn An khẩn thiết kêu gọi những người có lương tri, các cơ quan truyền thông trong và ngoài  nước, các tổ chức nhân quyền quốc tế, các cơ quan ngoại giao quan tâm lên tiếng yêu cầu công an của nhà cầm quyền CSVN trả tự do ngay lập tức cho thầy giáo Vũ Văn Hùng.
Chúng tôi xin chân thành cảm ơn sự quan tâm của quý vị !

                                                                                Hà nội, ngày 16/1/2018

                                                                                  HGCCVA đồng ký tên

Thứ Hai, 8 tháng 1, 2018

Nguyễn Trung Sơn - Hiệu trưởng trường CĐKT-KTTM trốn tránh trách nhiệm

Để rộng đường dư luận, tôi xin công khai Thông báo trái với đạo lý, pháp lý, tâm lý của ông Tiến sỉ Nguyễn Trung Sơn Hiệu trưởng trường Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Thương mại và việc trốn tránh trách nhiệm về.kiến nghị (khiếu nại) của tôi.

ĐƠN KIẾN NGHỊ

Kính gửi : Ông TS Nguyễn Trung Sơn Hiệu trưởng trường Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Thương mại.

Tôi là : Vũ Mạnh Hùng – Nguyên giảng viên khoa quản trị kinh doanh, hiện thuộc con số phòng hành chính quản trị.

Chiều 19/9, tôi nhận được thông báo ngừng trả lương từ tháng 9/2017 của ông đối với tôi ghi ngày 14/9 (dấu BC Phú Lãm 18/9/2017) với lý do “vi phạm kỷ luật lao động” và còn đe dọa “vẫn tiếp tục vi phạm kỷ luật lao động, Nhà trường sẽ đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động theo Điều 29 khoản 1 Luật Viên chức số 58/2010/QH12 của Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việ Nam ”.
Tôi có ý kiến như sau :

1. Xin Hiệu trưởng cho biết, tôi vi phạm kỷ luật lao động cụ thể như thế nào ? Hiệu trưởng giao cho tôi việc gì mà tôi không hoàn thành kế hoạch ?

2. Tôi không thuộc diện viên chức hợp đồng lao động. Sau khi tốt nghiệp đại học chuyên ngành thống kê được nhà nước phân công về trường giảng dạy chuyên môn, chứ tôi không phải là người đi xin việc và ký hợp đồng giảng dạy với nhà trường. Lương được hưởng từ ngân sách Nhà nước, hưởng theo bậc gạch công chức.

3. Tôi đã ra khỏi tổ chức công đoàn trường từ nhiều năm nay. Bởi lý do công đoàn không bảo vệ được quyền lợi chính đáng của đoàn viên công đoàn. Nên trong thông báo của Hiệu trưởng thì vai trò của công đoàn đối với tôi không có ý nghĩa.

Trong quá trình giảng dạy tôi đã liên tục tố cáo về nhiều hành vi tiêu cực tham nhũng, trả thù trù dập người tố cáo một cách trái pháp luật của ông Hiệu trưởng Bùi Đình Bá, và những vụ việc tham nhũng có liên quan đến Hiệu trưởng Nguyễn Quang Thư người kế vị ông Bá.

Mọi việc tôi khiếu tố đã được Thanh tra chính phủ kiểm tra trong thời gian hơn 4 tháng (Thanh tra Chính phủ còn yêu cầu tôi báo cáo cả những vụ việc khiếu tố ở trường Trung cấp Thương nghiệp Sơn tây từ thập niên 80 của thế kỷ 20) và đã thừa nhận những nội dung khiếu tố của tôi là đúng.

Sau thời gian kế vị ông Nguyễn Quang Thư, sáng ngày 22/3/2016 Hiệu trưởng mời tôi làm việc mang tính chất tình cảm với sự có mặt của Hiệu phó Đặng Văn Tung và Trưởng phòng tổ chức Nguyễn Thị Thùy Linh. Hiệu trưởng đã hỏi về yêu cầu công tác của tôi. Trước hết, tôi có hai yêu cầu (theo chế độ và theo quy định của pháp luật) : Một là, Hiệu trưởng trả tôi về làm công tác giảng dạy chuyên môn. Hai là, tính thâm niên giảng dạy cho tôi (vì tôi đã 17 năm trực tiếp giảng dạy, việc nhà trường không tính thâm niên giảng dạy của tôi vào lương là sai, chưa tính thời gian bị trù dập từ tháng 8/2002). Hiệu trưởng trả lời “việc đó đơn giản thôi”. Sau đó Hiệu trưởng khuyên tôi về hưu, theo hồ sơ thì tôi chưa đến tuổi phải nghỉ hưu. Tôi có ý kiến, sẽ sẵn sàng về hưu nếu nhà trường có văn bản xin lỗi việc trù dập tôi (chưa nói đến việc giải quyết những kết luận của Thanh tra Chính phủ về những hành vi tham nhũng tôi tố cáo). Đến sáng 28/8/2017, Hiệu trưởng mời tôi gặp cũng mang tính chất tình cảm, tôi có nhắc đến lời hứa của Hiệu trưởng hôm 22/3/2016 về những yêu cầu của tôi và quan điểm không thay đổi.

Ở đây tôi xin có kiến nghị như sau :

1. Hiệu trưởng với tư cách là người đứng đầu cơ quan hãy thực hiện trách nhiệm của mình giải quyết đúng pháp luật, theo thẩm quyền hoặc kiến nghị cơ quan có thẩm quyền những vấn đề tôi khiếu tố đã được Thanh tra Chính phủ Thông báo kết quả số 1365/TB-TTCP ngày 19/7/2006, do Phó Tổng thanh tra Chính Phủ Mai Quốc Bình đã ký, đến nay vẫn trên giấy.

2. Như đã trình bày trên, tôi nhận thấy Thông báo số 232/TB-CĐTM ngày 14/9/2017 của Hiệu trưởng là trái với tâm lý, đạo lý và pháp lý.

Vậy tôi viết kiến nghị này mong Hiệu trưởng xem xét, sớm có văn bản trả lời.

Hà Nội, ngày 21/9/2017
Người kiến nghị.
Vũ Mạnh Hùng

Thông báo của TS.Hiệu Trưởng (ở phần hình ảnh).




Hình ảnh trốn tránh trách nhiệm của TS Nguyễn Trung Sơn Hiệu trưởng (kiêm bí thư đảng ủy) trường Cao đẳng Kinh tế - Kỹ thuật Thương mại (trưa qua ngày 2/1/2018), khi tôi đến yêu cầu trả lời đơn kiến nghị của tôi bằng văn bản. Ông Sơn nói cùn không trả lời, không làm việc với tôi. Tôi thấy thật nực cười, ông ra văn bản Thông báo đối với tôi, và sau hai ngày phó phòng của tôi đã nhận kiến nghị của tôi gửi tới tận tay ông, hơn 3 tháng nay ông im lặng. Nay tôi đến hỏi, ông trả lời "không làm việc" với tôi thì làm việc với ai ?! Tôi lấy ĐT ra ghi. Ông ngồi im như tượng rồi bỏ chạy ra ngoài. Còn gọi ĐT vu cáo tôi là "đến gây sự". Thử hỏi cái chất tiến sĩ và tư cách của một ông thầy Hiệu trưởng trường cao đẳng như thế thì đào tạo ra ai ?


Nguồn : https://www.facebook.com/manhhung.vu.566790/posts/811909002349009?pnref=story