Thứ Tư, 8 tháng 4, 2020

Bầy sâu và con sâu bự nhất


Trong hình ảnh có thể có: Phạm Đình Trọng, đang đứng

                                            Nhà văn : Phạm Đình Trọng

BẦY SÂU VÀ CON SÂU BỰ NHẤT

PHẠM ĐÌNH TRỌNG

3. TỘI ÁC ĐƯỢC BAO CHE, DUNG TÚNG

Hành động cướp đất và hành xử man rợ, tàn bạo của đàn em Lê Thanh Hải với dân Thủ Thiêm không phải chỉ táng tận lương tâm, mất tính người về đạo lí mà còn là sự lộng hành của những người nhân danh pháp luật nhưng chà đạp lên pháp luật, dùng bạo lực nhà nước đàn áp dân, tước đoạt cả mạng sống người dân, là những vụ việc phạm pháp trắng trợn và nghiêm trọng.

Lũ sai nha của Lê Thanh Hải cướp đất dùng vũ lực đánh bà Trần Thị Chuốt và quăng bà Chuốt lên ô tô như quăng một con heo làm bà Chuốt bị gãy xương, giập gan, chết trong đau đớn. Đó là tội giết người theo định dạng của khoản 1, điều 127 bộ luật Hình sự 2015 “Người nào trong khi thi hành công vụ mà làm chết người do dùng vũ lực ngoài những trường hợp pháp luật cho phép, thì bị phạt tù từ 05 năm đến 10 năm”.

Lê Thanh Hải chính là kẻ chủ mưu, đầu vụ gây ra cái chết thảm thương cho bà Trần Thị Chuốt. Lòng tham cướp đất, rắp tâm tham nhũng, Lê Thanh Hải đã đẩy cả một bộ máy chính quyền làm điều phạm pháp, chà đạp lên pháp luật, gây ra cái chết thương tâm của anh Trương Việt Hiếu, cái chết đau lòng của anh Trần Văn Phúc.

Quyết định 6565/QĐ-UBND ngày 27 tháng 12 năm 2005 chỉ là quyết định cấp thành phố mà dám “Quyết định này thay thế Quyết định số 367/TTg ngày 04 tháng 6 năm 1996 của Thủ tướng Chính phủ” là quyết định phạm pháp và kẻ kí quyết định 6565QĐ-UBND đã phạm tội lạm quyền được xác định tại khoản 1, điều 357 bộ luật Hình sự 2015 “Người nào vì vụ lợi hoặc động cơ cá nhân khác mà vượt quá quyền hạn của mình làm trái công vụ gây thiệt hại về tài sản từ 10.000.000 đồng đến dưới 100.000.000 đồng hoặc gây thiệt hại đến lợi ích của Nhà nước, quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân, thì bị phạt tù từ 01 năm đến 07 năm”.

Quyết định 6565 QĐ-UBND còn liên quan đến hai khoản khác của điều 357 luật Hình sự là:

Khoản 2 phạm tội có tổ chức, bị phạt tù từ 5 năm đến 10 năm.

Khoản 4 gây thiệt hại về tài sản 1.500.000.000 đồng trở lên, thì bị phạt tù từ 15 năm đến 20 năm.

Lạm quyền gây thiệt hại chỉ 1,5 tỉ đồng đã bị tù tới 20 năm. Dù ai kí quyết định 6565QĐ-UBND cũng chỉ là đàn em của Lê Thanh Hải, do Lê Thanh Hải chủ mưu. Quyết định lạm quyền 6565 QĐ-UBND của Lê Thanh Hải, Nguyễn Văn Đua đã gây thiệt hại hàng ngàn ngàn tỉ đồng. Thiệt hại thời Lê Thanh Hải gây ra ở Thủ Thiêm lớn gấp nhiều lần thiệt hại do Đinh La Thăng, Dương Chí Dũng gây ra

Dương Chí Dũng, cục trưởng cục Hàng hải tham ô và làm trái qui định gây thiệt hại hơn 100 tỉ đồng phải nhận án tử hình. Đinh La Thăng cùng sáu đồng phạm làm thất thoát 800 tỉ đồng phải nhận mức án 18 năm tù (Cộng với bản án 13 năm tù trong vụ án nhà máy nhiệt điện Thái Bình 2, tổng mức án của Đinh La Thăng trong hai bản án là 30 năm tù)

Tội Lê Thanh Hải và bè lũ phá nát qui hoạch KĐTMTT hiện đại nhất Đông Nam Á. Làm qui hoạch KĐTMTT biến dạng về hình hài và méo mó, thấp kém về giá trị văn hóa, khu đô thị hiện đại mà phản nhân văn.

Phá tan cuộc sống bình yên, ổn định của hơn mười bốn ngàn gia đình. Gây đói nghèo, đau khổ, vô gia cư cho sáu mươi ngàn người dân. Gây chết chóc, tang tóc cho nhiều gia đình người dân Thủ Thiêm. Đó là điều phản nhân văn của khu đô thị hiện đại, thừa ánh sáng mà thiếu tính người.

Mục đích cao nhất của qui hoạch đúng đắn là mang lại cuộc sống tốt đẹp cho người dân nơi qui hoạch, được người dân vui sướng đón nhận qui hoạch. Qui hoạch sẽ được thực hiện mau lẹ. Vụ lợi, kiếm chác quá lớn ở qui hoạch KĐTMTT, bè lũ Lê Thanh Hải đã gây thiệt hại, mất mát, đau khổ, oan sai quá lớn cho người dân, người dân phải quyết liệt chống đối đến cùng. Người dân phải mang cả mạng sống của mình ra chống đối qui hoạch. Mấy chục năm đã qua, KĐTMTT vẫn chỉ là đống gạch vụn mênh mông. Trên hoang tàn đổ nát, loi thoi những túp lều giữ đất và vật vờ những kiếp người màn trời chiếu đất, thất thểu đội đơn đi đòi đất sống. Trong kinh tế, trong dự án đầu tư xây dựng, thời gian là tiền bạc. Dự án trăm ngàn tỉ, ngàn ngàn tỉ, chậm trễ mấy chục năm trời đã gây thiệt hại hàng ngàn tỉ đồng.

Thanh tra Chính phủ trong kết luận số 1483 ngày 4.9.2018 chỉ ra chính quyền thành phồ Sài Gòn thời Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân giao 144,6 ha đất tái định cư cho 51 dự án của các nhà đầu tư không qua đấu giá, tính giá đất sai. Để các dự án lấn sông với diện tích lớn. Những sai phạm đó đã gây thiệt hại cho nhà nước hàng ngàn tỉ đồng.

Những vi phạm pháp luật nghiêm trọng, những sai phạm kinh tế lớn như vậy quá thừa yếu tố cấu thành tội phạm hình sự, phải bị truy tố hình sự, phải được công lí xét xử nghiêm khắc và trừng trị nặng nề gấp nhiều lần Đinh La Thăng, Dương Chí Dũng.

Không phải chỉ phạm tội với dân, với nước, Lê Thanh Hải còn phạm tội cực lớn, cực nguy hại với chính đảng của ông ta. Lê Thanh Hải đã làm tha hóa, làm hư hỏng cả một đảng bộ lớn. Nhiều thành ủy viên bị truy tố hình sự, phải nhận bản án tù tội. Thấp hèn hóa hàng chục chức sắc cấp cao của đảng. Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Trung ương đảng, phó bí thư thành ủy là những nhà chính trị, những chính khách. Nhưng không thấy con người chính khách, không thấy lí tưởng chính trị ở Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, Tất Thành Cang, Nguyễn Văn Đua mà chỉ thấy ở những kẻ tàn bạo cướp đất của dân Thủ Thiêm nỗi thèm khát vật chất tầm thường của con người sinh vật. Những kẻ chỉ có con người sinh vật thì không thể có lí tưởng chính trị, không thể có con người chính trị. Họ chui vào tổ chức chính trị chỉ để kiếm chút quyền lực chính trị mà vinh thân phì gia. Có những thành viên như vậy, tổ chức chính trị sẽ bị thối ruỗng, mục nát từ bên trong. Bất kì tổ chức chính trị nào cũng không thể để những kẻ như vậy trong tổ chức của mình.

Nhưng thật kì lạ, ngày 20.3.2020, Bộ Chính trị đảng cộng sản nhìn nhận về băng nhóm quyền lực đã gây bao đau khổ cho người dân Thủ Thiêm, đã gây tang tác, chết chóc cho nhiều gia đình, đã làm thiệt hại cho nhà nước hàng ngàn tỉ đồng chỉ là: Ban Thường vụ Thành ủy TP.HCM nhiệm kỳ 2010 - 2015 đã vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ và quy chế làm việc của thành ủy; thiếu trách nhiệm, buông lỏng lãnh đạo, chỉ đạo, quản lý, thiếu kiểm tra, giám sát, để xảy ra nhiều vi phạm, khuyết điểm kéo dài trong quá trình thực hiện dự án đầu tư Khu đô thị mới Thủ Thiêm.

Phá nát qui hoạch KĐTMTT, vất bỏ bản đồ qui hoạch đã được Thủ tướng phê duyệt, thay bằng bản đồ qui hoạch lạm quyền, phi pháp, những tội tày trời đó là của cấp dưới, còn thường vụ thành ủy của Hải chỉ vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, chỉ thiếu trách nhiệm, buông lỏng lãnh đạo, quản lí, thiếu kiểm tra, giám sát!

Người dân đã quá quen thuộc với những ngôn từ vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, buông lỏng lãnh đạo, thiếu kiểm tra giám sát. Vì những ngôn từ, những thiếu sót, những tội chung chung, thông thường và cũng rất nhẹ nhàng, dễ chịu đó được lặp đi lặp lại ở tất cả những quan chức cộng sản cấp cao bị đảng kỉ luật.

Vì chỉ là tội chung chung, thông thường, nhẹ nhàng, dễ chịu nên Bộ Chính trị cũng dành cho Lê Thanh Hải hình thức kỷ luật nhẹ nhàng, dễ chịu là cách cái chức mà ông Hải đã phải giao cho người khác từ 5 năm trước, chức Bí thư Thành ủy TP.HCM nhiệm kỳ 2010 – 2015. Hình thức kỉ luật là cách cái chức không còn nữa tức là không kỉ luật gì cả!

Xã hội cộng sản là bi kịch của con người và hài kịch của lịch sử.

Cải cách ruộng đất. Nhân Văn Giai Phẩm. Xét lại chống đảng. Cải tạo tư sản. Trại tập trung cải tạo . . . những cái chết tức tưởi và những cuộc đời thân tàn ma dại trong mút mùa ngục tù không án. Những bi kịch máu và nước mắt đó ai cũng biết. Nhưng đảng cử dân bầu, người dân cầm lá phiếu đi bầu cho những người đã được đảng chọn. Đại biểu quốc hội cầm lá phiếu bầu những người lãnh đạo đất nước đã được đảng sắp đặt, Từ vài tháng trước khi quốc hội bầu cử, người dân đã biết cặn kẽ ông nào Chủ tịch nước, bà nào Chủ tịch Quốc hội, ông nào Thủ tướng, bà nào bộ trưởng. Những bi kịch người dân bị tước đoạt quyền làm chủ đất nước không phải ai cũng nhận ra. Trong xã hội cộng sản, từ người giầu đến người nghèo, từ trí thức đến người thợ, từ cán bộ cộng sản đến người dân thường không ai thoát được bi kịch cộng sản.

Còn hài kịch cộng sản, từ chuyện hài hước thời Xô Viết bên Nga đến rừng cười (tiếu lâm) thời Việt Nam Xã hội Chủ nghĩa nhiều vô kể. Một người như Nguyễn Quang Thuấn mà là Chủ tịch Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội thì đến một thiên tài hài hước như Aziz Nesin cũng không thể tưởng tượng ra được. Nhưng xã hội cộng sản Việt Nam đã tạo ra được màn hài đó.

Một hài kịch đã đi vào lịch sử đảng cộng sản Việt Nam cuối thế kỉ 20 khi ông đảng trưởng Lê Duẩn ham tổng kết lí luận đã rao giảng ở lớp cán bộ cao cấp trường đảng Nguyễn Ái Quốc rằng: “Loài người cho đến nay đã có ba phát minh vĩ đại nhất có ý nghĩa bước ngoặt của xã hội loài người. Thứ nhất là tìm ra lửa. Thứ hai là tìm ra kim khí. Thứ ba là tìm ra lí luận làm chủ tập thể.” Tìm ra lửa và tìm ra kim khí đương nhiên là vô danh vì khi đó loài người chưa có chữ viết để ghi lại. Vì vậy nhà lí luận cộng sản Lê Duẩn tìm ra lí luận làm chủ tập thể là người vĩ đại nhất trong lịch sử loài người. Đó là hài cộng sản cuối thế kỉ 20

Đầu thế kỉ 21, tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng lại sáng tao ra hình thức kỉ luật cách cái chức không còn nữa của người bị kỉ luật. Đó là hài cộng sản đầu thế kỉ 21.

Với màn hài cách cái chức của người không còn giữ chức vụ gì nữa, những quan cộng sản có tội với dân, với lịch sử như Lê Thanh Hải, Lê Hoàng Quân, Tất Thành Cang, Nguyễn Văn Đua được sung sướng cười hả hê vì họ được đứng trên pháp luật, đứng ngoài pháp luật. Họ sống bản năng, thấp hèn đến đâu, họ hành xử phi pháp đến đâu pháp luật cũng không dám đụng đến họ. Còn người dân Việt Nam thì ê chề vì bị lừa dối và người dân Thủ Thiêm thì cứ khóc ròng từ thế kỉ 20 sang thế kỉ 21!


"Đi nữa vòng trái đất khi về mà vẫn còn ngu"!


Mạnh Hùng Vũ
28 tháng 3 lúc 14:51 ·


Đó là tiêu đề câu chuyện của ông bạn già hàng phố. Ông nói, đó câu "chửi" tôi của bố tôi lúc còn sống (cụ mất năm 2004), nó liên quan đến câu chuyện mà tôi chôn chặt trong lòng mấy chục năm nay không biết nói với ai. Nay tôi mới chia sẽ với ông để ông hiểu tôi.

Đại thể câu chuyện như thế này : Sau tám năm được học tập và lao động ở nước ngoài, tôi đã được tới và từng sống ở các nước văn minh. Khi tôi về nước tôi có một nguyện vọng đóng góp sức mình vào việc xây dựng quê hương đất nước, tôi đã từng làm chủ một số công trình xây dựng ... Để đạt được ước mơ làm những việc "ích nước, lợi nhà" của mình, tôi nói với bố tôi con sẽ phấn đấu vào đảng.

Cụ làm ngay một câu : Con hiểu đảng thế nào, đảng là ai, đảng nói và đảng làm ra sao ...nhân dân VN có phải đang là con chuột bạch cho đảng thí nghiệm cái mô hình XHCN không, ...cái mô hình mà những quyền cơ bản của con người, thậm chí cả quyền tự do đi lai, quyền được sống khi trái ý đảng, đảng cũng tước đoạt một cách vô pháp . .. đảng áp đặt cái gì thì phải chịu cái đó. Rồi cụ quay ra nói chuyện về gia đình, cụ nói : Con thấy không từ nhỏ đến lớn con sinh ra và lớn lên trong ngôi nhà này rồi cho đến giờ, con có thấy bố áp đặt chuyện gì nó thuộc quyền của bất cứ ai trong gia đình không. Bố làm nghề thầy giáo, bố có bắt các con phải theo nghề bố không, làm nghề gì là quyền lựa chọn của các con ... : bố vào đảng bố có bắt các con phải theo bố vào đảng không...

Nói xong bố tôi lật chiều lên, lấy một cái hộp mở ra, rồi cầm cái thẻ đảng dơ cho tôi xem và bảo mày tưởng bố không vào đảng à! Tiếp theo bố tôi vốc một vốc huân huy chương các loại trong hộp ra cho tôi xem, nhiều lắm ... cả cái phiếu vải 5m thời bao cấp vẫn còn. Cụ nói, đấy huân huy chương để làm gì, có phiếu đấy nhưng có vải đâu mà mua với cấp. Mày thấy chưa, tìm hiểu về đảng đi, đảng cai trị cái XH này thế nào, hành xử với người dân thế nào ... "đi nửa vòng trái đất về mà vẫn còn ngu, đã từng sống và đi qua các nước văn minh rồi mà vẫn không hiểu được giá trị con người, quyền con người ở đó người ta tôn trọng như thế nào, XH người ta như thế nào, nhà nước hành xử với dân thế nào, người dân được chọn ra người đại biểu, người lãnh đao của người ta như thế nào ...". Ở VN dưới sự lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối" của một đảng, một mình đảng, một sân một chợ ...làm gì có cơ chế và môi trường sống cho người lương thiện mà phấn với đấu. Việc chỉ ra cho con là trách nhiệm của bố, còn việc lựa chọn là quyền của con, bố không can thiệp.

Ông bạn nói tiếp : Nghe bố tôi nói xong, tôi lặng người đi ngồi im, không dám khóc, không dám cười và sau thời gian công trình của tôi xong thì tôi cũng trắng tay. Tôi trắng tay cũng vì cái chất lương thiện, chất con người trong tôi mà bố tôi để lại, tôi lại càng ngấm những gì bố tôi nói. À hôm cụ mất, tôi lấy cái hộp của cụ nói trên ngoài những gì đã nói, tôi còn thấy tiền cụ để trong đó và đếm được đúng 270 ngđ ông ạ, nghĩ mà xót. Tôi nói thế để ông hiểu tôi, chứ không phải tôi không biết gì đâu. Ngay cả cái đám công cụ vô pháp của đảng nó cứ rình mò ở cầu thang, canh nhà ông là bộ mặt của đảng chứ của ai, tôi hiểu hết. Là người lương thiện, hiểu biết ông thường lên tiếng bênh vực cho công lý, lẽ phải, cho những người dân oan khuất hầu hết dân phố biết và quý mến. Những việc ông làm không có luật pháp nào cấm, nhưng đảng sợ sự thật, sợ lẽ phải và công lý nên phải làm thế!

Tôi nói : thấy câu chuyện của ông hôm nay rất có ý nghĩa, cụ nói nhiều câu rất có giá trị để lại cho con cháu. Thực ra hôm nay tôi cũng không ngờ được nghe câu chuyện này, hiểu thêm về sự hiểu biết của ông. Tôi có ý định viết câu chuyện này để thắp cho cụ một nén hương lòng ông có đồng ý không. Ông bạn : Thế thì tốt quá, nhưng ông đừng viết rõ tên tôi ra nhé! Tôi nhất trí và tôn trọng ý kiến ông.

Mấy hôm vừa rồi bận chưa viết ra được, cảm thấy cái tâm của mình nó cứ như bị vướng víu điều nói mà chưa làm. Hôm nay viết xong thấy mình nhẹ nhỏm hẳn đi. Còn nhiều câu nói rất hay của cụ ông tôi nhớ không hết, chỉ viết được những nội dung cơ bản của câu chuyện, mong ông bạn thông cảm. Đọc được bài viết này và khi thắp hương cho cụ ông, ông nhớ thắp giùm tôi một ném nhé!

Dưới đây là những hình ảnh lính canh nhà tôi có liên quan đến nội dung câu chuyện của bài viết.



Câu chuyện hôm nay - "bác đi đâu đấy"!


Mạnh Hùng Vũ
26 tháng 3 ·

 Trong hình ảnh có thể có: một hoặc nhiều người, mọi người đang ngồi, xe môtô, cây và ngoài trời
Trưa nay đi chợ về thấy một cô gái đang ngồi ở chiếu nghỉ cầu thang ngay gần cửa nhà mình. Cô hỏi : bác đi đâu về đấy. Tôi cũng trả lời rất nhẹ nhàng, bác đi chợ. Cô ta hỏi liên tiếp, bác đi chợ nào, đi lúc mấy giờ... Tôi thấy bực mình, hỏi lại cháu là ai, tại sao cháu hỏi bác kỹ vậy, mục đích gì. Nói thật bác thấy các cháu cũng là nạn nhân của cái XH này thôi, mặc dù đang bị cấp trên sai kiến làm những việc bất lương vô pháp, bác cũng thấy thương hại nên bác không muốn nặng lời. Nếu cháu đi làm việc thì phải cho nó đàng hoàng ...Thế bác hỏi cháu, thằng nào cấp trên của cháu sai cháu đến đây làm cái việc bất lương vô pháp này, lệnh đâu ... Bác nói thật luôn nhé, chỉ có những thằng làm những việc đen tối, bán nước hại dân, tham nhũng mới sai kiến cháu làm những việc này thôi. Cháu có ăn, có học nên có suy nghĩ, có tư duy để nhận thức đúng sai. Cô ta nói thôi thôi không nói chuyện đấy. Không nói chuyện đấy thì cũng đừng hỏi bác những câu vô duyên như thế.

Tôi vào nhà, rồi lại quay ra chợ mua thêm mấy thứ nữa. Cô ta lại phi theo hỏi liên tiếp, bác đi đâu đấy. Tôi đang bực mình không muốn trả lời, cô ta cứ chạy theo gặng hỏi bằng được. Tôi buộc phải trả lời : Bác đi ị!

Ai là cha mẹ sinh và nuôi con mình ăn học không muốn cho con mình khôn lớn thành người, có muốn con mình thành ngợm đâu. Không biết cha mẹ cô ta có thấy đau lòng khi con mình thành ngợm không?



“Đảng là đạo đức - Là văn minh” và sự phản cảm của người đọc.

Đấu Tố - Tội ác của Hồ Chí Minh và Đảng CSVN

(Nguồn BSVYN_03)

Trần Sưu
   
   Sự bùng nổ thông tin ở những năm cuối thế kỷ XX, đầu thế kỷ XXI đã làm lớp SON THÁNH của những kẻ BỒI BÚT tô điểm cho ông Hồ, rơi lả tả. Không it những người dân Viêt Nam đã nhận ra ông Hồ đích thực. Thế mà : Để hưởng ứng cuộc vận động sáng tác và quảng bá tác phẩm viết về việc “ Hoc tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh”, ông Nguyễn Xuân Nguyên có trích dẫn bài phát biểu của ông Hồ trong lễ khai mạc lần thứ 30 ngày thành lập ĐCS Việt Nam ( 3/2/1930 – 3/2/1960) như sau :

Đảng ta vĩ đại
như biển rộng núi cao
Ba mươi năm phấn đấu và thắng lợi
biết bao nhiêu tình
Đảng ta là đạo đức là văn minh
Là thống nhất, là độc lập
là hoà bình ấm no
Công ơn Đảng thật là to
Ba mươi năm lịch sử đảng
là cả một pho sử vàng
(Tạp chí văn nghệ quân đội tháng 2/ 2009)

    Đã vào đầu thế kỷ 21, khi dân trí người Việt đã được nâng cao, tầm mắt của người Việt đã hòa nhập vào tầm mắt của thế giới trong khi ĐCS đang ngày bị mất lòng tin, phơi bầy đầy đủ bộ mặt thật của họ trước nhân dân : độc tài tham nhũng, đàn áp dân, sa đọa, truỵ lạc, vong bản … không thể che đậy, chối cải. Bởi thế, bài báo của ông Nguyễn Xuân Nguyên – Vô tình hay hữu ý đã gây phản cảm ở người đọc.
 VIETNAMSAIGON75: "CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT" - Tội ác Hồ Chí Minh


  Phần 1: Cuộc cải cách ruộng đất tại miền Bắc Việt Nam

Cải Cách Ruộng Đất – Phần 3: Giai đoạn đấu tranh sắt máu sau 1954 ...
   Sự phản cảm ở đây là : ĐCS không vĩ đại, không văn minh, không có công lao trời biển đối với dân tộc Việt Nam đến thế ( bao nhiêu sự thực ngược chiều đã chứng minh điều này ) so với lịch sử thì sự vĩ đại và công lao nếu có của đảng chưa là gì. Vả lại, nếu Đảng có vĩ đại có văn minh, có công lao trời biển, có lịch sử bằng vàng thế nào thì hãy để cho nhân dân tự biết (hữu xạ tự nhiên hương) cớ sao cứ phải tự đứng ra ca ngợi với những lời lẽ cực đoan đến như thế. Cố nhân đã dạy : người quân tử làm điều tốt không tự kể công. Vậy thì với những lời lẽ của ông Hồ, ông đã tự cho ông là người thế nào!? Nhìn vào lịch sử thế giới và trong nước từ xưa đến nay chưa thấy một ông vua nào, một lãnh tụ chính đáng nào lại dám ngang nhiên tự ca ngợi mình đến thế. Con người phải biết khiêm tốn, khiêm tốn mấy cũng không cho là đủ, còn tự mãn kiêu căng thì dù chỉ một chút cũng là thừa. Đảng nhà nước CSVN trong nhiều thập niên qua đã giáo dục trẻ học tập 5 Điều ông Hồ dạy, ai cũng nhận ra rằng ông Hồ bỏ qua một điều tự nhiên tối thiếu cơ bản trong mỗi con người đó là yêu gia đình.

   Ai cũng phải đặt câu hỏi, có phải vì ông Hồ muốn làm “THÁNH” nên không dám nhận vợ nhận con, vì thế trong những Điều ông dạy không có tình yêu đối với gia đình. Thiếu tình yêu, đạo đức đó là nguyên nhân chính dẫn đến sự bi thảm đối với gia đình ông.
   
    Lại nhớ những ngày đầu cách mạng ông Hồ lấy bút danh Trần Dân Tiên để viết cuốn sách : “Những quảng đời hoạt động của Chủ Tịch Hồ Chí Minh” để hết lời ca ngợị mình và tự xưng là CHA GIÀ DÂN TỘC …Rồi tiếp những năm sau đó tự xưng là BÁC với toàn thể nhân dân … Đó có phải là đạo đức, là tấm gương cần phải học tập không ? Lại nói sang một chuyện khác, qua đó tinh thần dân tộc của ông Hồ thể hiện ở đâu . Hồi ở Pắc Bó, ông viết :

Non xa xa, nước xa xa
Chẳng phải thênh thang mới gọi là
Nọ suối Lê Nin, kia suối Mác
Hai tay ôm ấp một sơn hà.

    Tại sao lại gọi suối Lê Nin, ngon núi nước ta là núi Mác ? Tiếng Việt hết chữ để đặt tên rồi hay sao, giữ gìn sự trong sáng của tiếng Việt vậy sao mà ông lại coi suối Lê Nin và núi Mác như hai tay ôm ấp một sơn hà, nghĩa là hai ông Lê Nin và ông Mác ôm cả giang sơn rồi sao. Tôi cho đây là một bài thơ VONG BẢN. Nếu thật sự ông Hồ cao hứng kính trọng những con người “vĩ đại” như Mác và Lê Nin thì sao không phân tích những giá tri thực tiễn về học thuyết của hai ông để lai cho nhân loại mà ông lai tự cho phép mình đặt tên suối của Việt Nam là suối Lên Nin. Núi của Việt Nam là núi Mác. Nếu đất nước sinh ra ông Lê Nin, ông Mác liền với biên giới nước ta biết đâu nó lại trở thành lãnh thổ của hai người anh em vô sản “vĩ đại ” đó rồi. Cứ nhìn sự xâm lấn của “người anh em” TC đối với lãnh thổ, lãnh hải thuộc chủ quyền của Việt Nam và sự nhu nhược trên mọi lĩnh vực của lãnh đạo ĐCSVN thì rõ. Chưa nói đến nỗi đau trong thảm họa cải cách ruộng đất trước thời gian bài thơ của ông Hồ được ông Nguyễn Xuân Nguyên trích dẫn, ra đời mới được mấy năm. Dưới sự lãnh đạo của ông Hố, Đảng đã tổ chức cho con tố cha, vợ tố chồng …đã bắn giết dã man hàng vạn người vô tội. Sau đó, ông chỉ nhận sai và ra trước dân quyệt mấy giọt nước mắt cá sấu thế là xong. Vài năm sau trong đại hội đảng toàn quốc lần III (1960) ông gọi cuộc cải cách ruộng đất man rợ đó là "cuộc cách mạng long trời, lỡ đất" thế có phải đạo đức giả không?
Ở Đâu Trên Thế Giới Này Mà Một Kẻ Giết... - Nhật ký yêu nước ...

  Lại nữa, trong khi cổ nhân nói TỨ HẢI GIAI HUYNH ĐỆ (người trong bốn biển đều là anh em) thì cũng ở đại hội III này của Đảng CSVN ông Hồ đã có câu rất “ bất hủ ” :

“Quan san muôn dặm một nhà
Bốn phương vô sản đều là anh em”

   Điều gì đã khiến ông Hồ chuyển dịch (mô – đi – phê) lời của cổ nhân như vậy. Đó chẳng là ông Hồ đã bộc lộ quan điểm giai cấp phi quốc gia. Có lẽ chính quan điểm đó của ông Hồ, dưới sự lãnh đạo của ông Chính Phủ nước Việt Nam dân chủ cộng hòa công nhận vùng biển 12 hải lý của TC (bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam ). Mặt khác, quan điểm ấy thể hiện giai cấp vô sản thì ở đâu cũng là anh em, không phải giai cấp vô sản thì đồng bào Việt dù ở trong nước, hay ngoài nước cũng là thù địch NGUY THẬT ! Đây là câu chữ PHI DÂN TỘC NHẤT của ông Hồ. Khi Đảng của ông Hồ cướp được chính quyền hàng vạn người dân Miền Bắc không cộng sản đã phải di cư vào Nam để sinh sống, rồi khi chính quyền Miền Nam sụp đổ trong cuộc chiến tranh ý thức hệ bằng vũ trang, hàng triệu người dân đã phải vượt biên ra đi. Hàng trăm nghìn người gặp nạn làm mồi cho cá, bị cướp biển hãm hiếp bắn giết … Nhân dân Việt Nam trong nước dưới sự cai trị của chế độ CS độc tài tham nhũng, bị cướp ruộng đất nhà cửa … đi khiếu kiện không người giải quyết, bị đàn áp, thậm chí còn bị bỏ tù, hãm hại.. 
   Dân Oan 2014 sau 65 năm CCRĐ | Việt Tân

   Đạo đức xã hội xuống cấp, suy đồi nghiêm trọng, đời sống của đại bộ phận nhân dân ngày càng khốn khó. Lãnh hải, lãnh thổ chủ quyền của đất nước bị “người anh em vô sản ” bành trướng TC ngang nhiên lấn chiếm …Gần đây, trên cơ sở phân tích và lên tiếng về thảm họa trong tương lai đối với dự án khai thác quặng Bô-xít ở Tây Nguyên của hàng trăm nhà khoa hoc, chuyên môn, lão thành cách mạng, dư luận nhân dân. Nhưng vì thiếu ĐỨC NGHE, Đảng vẫn khẳng định việc tiến hành dự án đó “là chủ trương lớn của đảng và nhà nước”.!???
Một công nhân cứu hộ trong một khu vườn ở Devecser, cách khoảng 150 km về phía tây Budapest ngày 11 tháng 10 năm 2010.
    Tóm lại : đạo đức của ông Hồ đối với gia đình như thế, đối với nhân dân như thế, đối với tổ quốc như thế ??? Và đảng của ông suốt nhiều thập niên qua cai tri nhân dân đã đưa dân tộc Việt Nam đến chỗ nghèo hèn tụt hậu, đạo đức xã hội suy thoái nghiêm trọng, tổ quốc Việt Nam ngàn cân treo sợi tóc như hiện nay. Nếu cứ tiếp tục cuộc vận động “học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” thì “dòng họ Nguyễn Tất” bao giờ mới được giải oan. Hành vi của những kẻ hô hào cuộc vận động này, không những mang tội ác với những người oan khuất, mang tội ác đối với chinh ông Hồ, mang tội lừa dối bịp bợm đối với nhân dân. Tôi là lớp con cháu, tôi không có ý bới móc lịch sử, nhưng vì sự phản cảm mà tôi không thể không cầm bút nói lên chính kiến của mình về một phần sự thật “đạo đức, văn minh” của ông Hồ cũng như của đảng CS cai trị nhân dân Việt Nam trong suốt hơn 60 năm qua.

    Việc học tập và làm theo gương sáng của tiền nhân là cần thiết. Một mặt, để tỏ lòng biết ơn những tiền nhân có công thực sự đối với tổ quốc, với nhân dân. Một mặt để những lớp con cháu biết tiếp thu những tinh hoa văn hóa làm cho xã hội ngày một tốt đẹp hơn. Nhưng học tập phải dựa trên THẦN TƯỢNG VĂN HOÁ của nhân vật, tránh mọi sùng bái cá nhân một cách thô thiển nhằm mục đich không lương thiện. Mặc dù Đảng nhà nước CSVN hiện nay vẫn cố tình độc quyền bưng bít thông tin, nhưng “bàn tay không che nổi mặt trời ”. Nên điều đó chỉ làm hại mình, hại nhân vật, còn việc đầu độc đối với người đọc không những đã trở nên lạc hậu mà còn gây phản cảm.

Trần Sưu
Hà Nội, 27/3/2009



Tuyên bố lên án tội ác Đồng Tâm

TUYÊN BỐ LÊN ÁN TỘI ÁC ĐỒNG TÂM



Dù Bộ Công an Việt Nam bưng bít thông tin và truyền thông nhà nước Việt Nam thông tin một chiều nhằm vu khống người dân Đồng Tâm là khủng bố, nhưng qua những dấu tích còn để lại nơi cuộc thảm sát Đồng Tâm diễn ra, qua những sự thật mà những người trong cuộc thảm sát sống sót phải chứng kiến, đến nay đông đảo người dân Việt Nam và lương tri con người trên thế giới đều thấy rõ cuộc thảm sát diễn ra ở thôn Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, thành phố Hà Nội rạng sáng 9.1.2020 là tội ác man rợ giết người dân vô tội, tội ác chống lại nhân dân, chống lại đạo đức con người, chống lại luật pháp nhà nước, chống lại cả văn minh loài người.

Không cần nhắc lại diễn biến sự kiện ba ngàn cảnh sát vũ trang hiện đại với sự yểm trợ của xe bọc thép và vũ khí điện tử, trong đêm bao vây một làng quê nhỏ bé, hiền hòa, tấn công vào nhà dân đang trong giấc ngủ. Nhưng cần khẳng định ba điều:

Một. Tất cả người dân Đồng Tâm đều đang sống hợp pháp, lương thiện, không có một người dân nào bị truy tố hình sự, không có một bằng chứng, một văn bản pháp luật nào của cơ quan có thẩm quyền buộc tội người dân Đồng Tâm là khủng bố.

Hai. Phá cửa, xông vào nhà, bắn chết dân, đánh dân đến thương tích nặng nề, bắt hai mươi bảy người dân đã bị đánh thừa sống thiếu chết đưa đi mất tích, vơ vét giấy tờ, của cải và tiền bạc trong nhà dân mang đi. Không cần lệnh khám nhà, bắt người, thu giữ tài sản, không cần có bản án tử hình của tòa án, không cần có pháp trường thi hành án, lực lượng mang sắc phục cảnh sát vũ trang nhà nước Việt Nam đã chủ tâm và quyết liệt chà đạp lên luật pháp. Vu cáo người dân Đồng Tâm là khủng bố nhưng chính họ đã sử dụng bạo lực nhà nước phi pháp, thực sự khủng bố, đàn áp man rợ người dân lương thiện Đồng Tâm.

Ba. Đang đêm phá cửa xông vào tận giường ngủ giết một người đang là đảng viên cộng sản, cụ Lê Đình Kình 84 tuổi đời, 58 tuổi đảng, một lão thành cách mạng của đảng cầm quyền, một nhân cách đẹp, một khí phách lớn, kiên cường, bền bỉ, vững tin vào luật pháp nhà nước, vững tin vào lẽ phải, vào nhân dân trong cuộc đấu tranh với quyền lực tham nhũng, một già làng được hầu hết người dân Đồng Tâm kính trọng, tin yêu. Con người như vậy đã bị giết hại và phanh xác quá rùng rợn: Khảo tra, đánh đập bầm dâp khắp thân già. Kề súng tận tim, tận não xả đạn. Mang xác đi mổ bụng, phanh thây.

Khẳng định ba điều trên để thấy rõ rằng trận đánh lớn với ba ngàn cảnh sát vũ trang được trang bị vũ khí hiện đại đánh vào người dân lương thiện Đồng Tâm từ đêm 8.1.2020 được Bộ Công an Nhà nước Việt Nam tổ chức chỉ huy chặt chẽ là một hoạt động phạm pháp hiển nhiên, nghiêm trọng với pháp luật, là một tội ác rùng rợn với con người, là gây chiến tranh thù địch với nhân dân. Đó là vụ án hình sự lớn đặc biệt nghiêm trọng.

Có đầy đủ nhân chứng, vật chứng của những kẻ gây tội ác man rợ với người dân lương thiện Đồng Tâm. Hơn một tháng đã qua, những tên tội phạm vẫn chưa bị khởi tố. Nhưng 22 người dân lương thiện Đồng Tâm, những nạn nhân may mắn còn sống sót của tội ác man rợ rạng sáng 9.1.2020 lại bị công an nhà nước Việt Nam mau lẹ khởi tố với những bằng chứng mơ hồ, áp đặt và ngụy tạo.

Đặc biệt nguy hiểm với xã hội và thách thức với lương tri con người là: Những tên tội phạm được nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật đang tiếp tục ngang ngược và trắng trợn dồn dập khủng bố đe dọa tinh thần và tính mạng người dân lương thiện Đồng Tâm.

Giữa tháng Giêng 2020, những người mặc sắc phục công an Việt Nam nổ súng gây ra vụ thảm sát man rợ Đồng Tâm. Không hề chùn bước, cũng không mảy may tự vấn lương tâm, giữa tháng Hai, những người mang sắc phục công an Việt Nam lại kéo cả đoàn, hung hăng, bặm trợn liên tiếp nhiều lần trở lại nhà người dân đã bị họ giết, tiếp tục làm những việc phi pháp một cách trơ tráo. Ngày 12.2 họ đến đòi lấy cánh cửa mang vết đạn họ bắn đi phi tang. Ngày 13.2 họ mang giấy triệu tập để bắt cụ bà Dư Thị Thành là vợ cụ ông Lê Đình Kình đã bị họ giết man rợ. Ngày 20.2, họ kéo lực lượng đông, áp đảo mấy người đàn bà, đọc lệnh khám nhà cụ Dư Thị Thành.

Người dân Đồng Tâm thấy rõ những tên tội phạm trở lại nơi chúng giết người dù với cớ gì cũng chỉ nhằm xóa bỏ, lấp liếm dấu vết tội ác. Người dân Đồng Tâm đã mạnh mẽ, dứt khoát bác bỏ mọi đòi hỏi phi lí của những kẻ gây tội ác. Sự trở lại của những bộ mặt côn đồ trong sắc phục tội ác giết người đã làm cho người già cao huyết áp Dư Thị Thành ngất lên, ngất xuống, có nguy cơ tử vong rất cao. Sự trở lại Đồng Tâm của cái ác mặc sắc phục công an đang thực sự tiếp tục khủng bố đe dọa cuộc sống và tính mạng người dân Đồng Tâm.

Với lương tâm con người và trách nhiệm công dân Việt Nam, chúng tôi tuyên bố:

Một. Cực lực lên án việc huy động lực lượng lớn bạo lực nhà nước tổ chức cả chiến dịch lớn phi pháp và tàn bạo tấn công, tàn sát, khủng bố người dân lương thiện xã Đồng Tâm.

Hai. Cực lực lên án lực lượng cảnh sát vũ trang thuộc Bộ Công an Việt Nam hành xử côn đồ chà đạp lên pháp luật: Man rợ bắn giết dân. Côn đồ hành hung và bắt dân. Phá hủy và chiếm đoạt nhiều tài sản, tiền bạc hợp pháp của dân.

Ba. Mọi hành vi xâm hại, chà đạp thô bạo pháp luật Việt Nam và các điều ước quốc tế về nhân quyền mà Việt Nam đã tham gia, gây tội ác rùng rợn với người dân vô tội, phải bị trừng trị đích đáng.

Chúng tôi yêu cầu Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, Tòa án nhân dân tối cao khởi tố và điều tra vụ án giết người, hành hung, bắt người, cướp đoạt tài sản của người dân. Những kẻ chủ mưu, tổ chức, chỉ huy chiến dịch tội ác phi pháp này phải bị xét xử nghiêm minh trước pháp luật. Đặc biệt tên đồ tể nổ súng sát hại cụ Kình và những tên ác ôn bản chất lưu manh, côn đồ mang sắc phục cảnh sát vũ trang cùng lực lượng an ninh hung bạo đánh đập dân đến thương tích nặng nề, vô pháp bắt bớ dân, phải bị vạch mặt chỉ tên, trừng trị nghiêm khắc.

Chúng tôi cũng kêu Liên Hợp Quốc, Chính phủ các quốc gia tôn trọng, đề cao Nhân quyền và các tổ chức bảo vệ Nhân quyền phi Chính phủ lên tiếng, chủ động cử các phái đoàn chính thức đến Việt Nam điều tra tội ác chống con người của một nhà nước, trớ trêu thay, vừa được bầu làm thành viên không thường trực của Hội đồng Bảo an và hiện đang giữ chức Chủ tịch lâm thời trong năm 2020 này.

Tuyên bố từ Việt Nam ngày 23 tháng 2 năm 2020


Nguồn : https://www.facebook.com/kesiviet/posts/1286154558252588

Bọn cơ hội chính trị

BỌN CƠ HỘI CHÍNH TRỊ


PHẠM ĐÌNH TRỌNG



Chú ngựa non rời háng mẹ ra với bày đàn. Tự tin và hiếu thắng, ngựa non tin rằng bầy đàn già nua, cũ kĩ, an phận phải sửng sốt về sự mới mẻ, trẻ trung, đầy sức sống của nó. Chẳng được cặp mắt nào ngó đến, ngựa non liền gây sự, tung vó đá lung tung, buộc bầy đàn phải biết đến sự có mặt của nó. Đá gã ngựa tơ ngơ ngác. Đá cả cụ ngựa già trầm ngâm. Dân gian có câu thành ngữ “ngựa non háu đá” là vậy.

Như chú ngựa non, kẻ vô danh, thiếu vắng công trạng và tài năng nhưng thừa tham vọng chính trị, nhờ cơ may chen được vào chính trường, trở thành chính khách liền tìm cách taọ ấn tượng, gây vốn liếng chính trị ganh đua với những chính khách khác bằng những việc làm khác người, đầy ranh ma, láu cá.

Anh lính tẩy võ biền thời bình Trương Minh Tuấn, không biết đến trận mạc, chỉ có mớ xác chữ chết khô lí luận Mác Lê của trường chính trị cấp thấp, cấp quân khu, binh chủng, chỉ có lèo tèo vài thuật ngữ chính trị nghèo nàn, mòn cũ cũng leo lên được đến hàng Bộ trưởng, thành viên Chính phủ.



Chẳng cần thông minh, tinh ý, chú ngựa non Trương Minh Tuấn cũng biết thủ lĩnh đảng cầm quyền Nguyễn Phú Trọng đang nơm nớp lo ngại trong đám đảng viên cấp cao đang nắm vận mệnh của đảng có sự tự thức tỉnh, tự diễn biến, tự chuyển hóa trong tư tưởng từ độc tài cướp quyền dân sang dân chủ, trả quyền làm chủ đất nước cho dân. Sự tự diễn biến, tự chuyển hóa đó là qui luật vận động, phát triển tất yếu của lịch sử tự nhiên cũng như lịch sử xã hội, đã dẫn đến sự tự sụp đổ không thể cứu vãn của nhà nước cộng sản hùng mạnh Liên Bang Xô Viết, làm tan rã cả hệ thống nhà nước cộng sản Đông Âu. Phải ngăn chặn được mạch ngầm tự diễn biến, tự chuyển hóa, đảng cộng sản Việt Nam mới không bị tan rã, sụp đổ.



Nhạy bén nắm bắt cơ hội, ngựa non Trương Minh Tuấn liền thể hiện lập trường vững vàng ghi điểm với đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng, thi thố bản lĩnh chính trị trong cuộc chạy đua quyền lực với đồng cấp bằng hai trò. Một mặt Tuấn ra uy cảnh sát tư tưởng, vu tội tờ báo này, qui kết nhà báo kia đi chệch định hướng của ban Tuyên giáo trung ương mà Tuấn vừa là bộ trưởng Truyền Thông, vừa là phó ban Tuyên giáo. Nhiều tờ báo bị Tuấn phạt vạ, bị đình bản, Hàng loạt nhà báo bị Tuấn rút thẻ nghề nghiệp. Một mặt Tuấn lôi mớ lí luận Mác Lê chưa kịp tiêu hóa, không thể tiêu hóa, còn nguyên xác chữ chết khô trong bụng, tãi ra giấy thành sách xuất bản mau lẹ làm đẹp ý đấng quyền lực tối cao, đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng “Phòng, Chống Tự Diễn Biến, Tự Chuyển Hóa Về Tư Tưởng Trong Cán Bộ, Đảng Viên Hiện Nay”.

Không do người dân phát hiện, không do lá phiếu người dân bầu chọn, những chính khách cộng sản đều do những thế lực nhà nước cộng sản dựng lên. Không cần biết đến dân, không cần dốc tâm trí chăm lo cho dân, những chính khách cộng sản chỉ cần đón ý làm hài lòng những thế lực trong triều đình cộng sản nắm vận mệnh chính trị của họ. Và hầu hết chính khách cộng sản non trẻ, lưng vốn chính trị còn trống rỗng đều gầy dựng vốn liếng chính trị bằng cách ranh ma, láu cá của Trương Minh Tuấn.

Từ cán bộ đoàn vô danh, thủ lĩnh của những hội cờ đỏ, những tổ chức hồng vệ binh của cách mạng văn hóa Nghệ An, 44 tuổi trẻ, Thái Thanh Quí tót lên ghế bí thư tỉnh ủy Nghệ An. Tỉnh có đất đai rộng nhất nước. Có địa lí tự nhiên phong phú, giàu có ở hàng nhất nước. Có rừng quí bạt ngàn. Có biển giàu mênh mang. Có cảng biển lớn tấp nập tàu buôn đến từ khắp năm châu bốn biển. Có đồng bằng phì nhiêu. Có biên giới quốc gia. Có hành lang buôn bán thương mại quốc tế, hàng hóa nhộn nhịp lưu thông với Lào, Thái Lan. Nhưng do lãnh đạo kém cỏi, tham lam, làm quan chỉ lo vơ vét, Nghệ An vẫn là tỉnh kinh tế kém phát triển cũng thuộc hàng nhất nước. Dân nghèo đông nhất nước, suốt mấy chục năm từng đoàn, từng lũ rời bỏ quê nghèo lang thang kiếm sống khắp đất nước, khắp thế giới. Mới gần đây, ba mươi chín người Việt Nam chết ngạt trong xe đông lạnh trên đường trốn chui, trốn lủi vào nước Anh kiếm sống, phần lớn là người Nghệ An.

Tỉnh nghèo mặc tỉnh. Dân đói kệ dân. Quí tót lên được Bí thư tỉnh ủy, tót lên được quan toàn quyền một vùng lãnh thổ chiến lược quan trọng không do dân bầu mà do đảng qui hoạch, sắp đặt. Vậy thì Quí chỉ cần làm hài lòng đảng chứ không cần được lòng dân. Thứ đảng cần hàng đầu không phải là dân giầu, nước mạnh mà là kiên định chủ nghĩa Mác Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh. Cần cho đảng thấy rằng Quí có thừa thứ đảng đang cần.

Trung tâm thành phố Vinh đã sừng sững tượng Hồ Chí Minh lớn nhất nước nhưng chưa có tượng Lênin. Nghệ An là quê hương của Xô Viết Nghệ Tĩnh thì không thể thiếu tượng Lênin, người thầy của cách mạng vô sản thế giới, người vận dụng sáng tạo học thuyết của Mác làm cách mạng vô sản thành công ở nước Nga, tạo ra chủ nghĩa Mác Lênin cho cách mạng thế giới. Thời Quí là quan toàn quyền, Nghệ An phải có tượng Lênin để thể hiện lập trường kiên định Mác Lê của Quí.

Quí sẽ cho người sang Nga đón bức tượng đồng Lênin cao 3 mét mà tỉnh Ulyanovsk phế bỏ đưa về Vinh. Chuyển hộ khẩu tượng đồng Lênin về Việt Nam, Quí không chỉ làm cho Nghệ An mà là việc làm thể hiện ý chí kiên định chủ nghĩa Mác Lênin của đảng cộng sản Việt Nam. Đó là việc làm ra mắt của bí thư tỉnh ủy Nghệ An Thái Thanh Quí lập công với đảng.

Trương Minh Tuấn và Thái Thanh Quí đều là nguồn cán bộ cấp chiến lược được đảng qui hoạch.

Vì được qui hoạch, Tuấn phải mau lẹ rặn ra quyển sách “Phòng, Chống Tự Diễn Biến, Tự Chuyển Hóa Về Tư Tưởng Trong Cán Bộ, Đảng Viên Hiện Nay” để tỏ ra xứng đáng với sự qui hoạch của đảng. Nhưng “Phòng, Chống Tự Diễn Biến, Tự Chuyển Hóa Về Tư Tưởng Trong Cán Bộ, Đảng Viên Hiện Nay”.chỉ là con người Trương Minh Tuấn giả, con người cơ hội chính trị Trương Minh Tuấn. Còn con người Trương Minh Tuấn thật đang ở trong tù.

Vì được đảng qui hoạch, Quí đã phỉ báng lương tâm người Nghệ An, Quí đã thách thức người dân nghèo Nghệ An khi Quí đổ ra hàng chục, hàng trăm tỉ tiền mồ hôi, nước mắt của dân nghèo Nghệ An đưa tượng Lê nin bị nước Nga vất bỏ về dựng ở Nghệ An. Nhưng dựng tượng Lê nin ở Nghệ An chỉ là con người Thái Thanh Quí giả, con người cơ hội chính trị Thái Thanh Quí. Còn con người Thái Thanh Quí thật?

Thế lực đảng đưa Thái Thanh Quí vào nguồn qui hoạch cán bộ cấp chiến lược của đảng chưa biết con người thật Thái Thanh Quí nhưng người dân Nghệ An, người dân cả nước đã thấy rõ con người thật phản dân hại nước của Thái Thanh Quí. Từ khi còn là cán bộ đoàn, Quí đã lập những hội cờ đỏ và tổ chức cho những người mắc áo đỏ hung hăng xông vào nhà thờ đập tượng Chúa, xông vào nhà dân đập phá tài sản của giáo dân ở Nghệ An.



Nguồn : https://www.facebook.com/kesiviet/posts/1284633398404704

Bộ "côn an"

BỘ "CÔN AN"


PHẠM ĐÌNH TRỌNG



Thượng úy Lê Quốc Tuấn, Tuấn Khỉ, công an quận 11 Sài Gòn cay cú thua bạc xả súng bắn chết bốn người dân tại sòng bạc xã Tân Thạnh Đông, huyện Củ Chi. Trên đường chạy trốn viên thượng úy công an Tuấn Khỉ lại xả súng tiếp bắn chết người dân đi xe máy, cướp xe. Trong xã hội công an trị hiện nay,cả đội ngũ công an đông đúc đã trở thành kiêu binh, đã trở thành hung thần, thành tai họa của dân lành thì hành động của viên công an Tuấn Khỉ không phải bột phát, lẻ loi, con người công an Tuấn Khỉ không phải là cá biệt.

Thượng úy Nguyễn Việt Xô, con nhà nòi công an Thái Nguyên dẫn con trai nhỏ, một công an tương lai vào cửa hàng, cho con ăn xúc xích của cửa hàng và lấy mang đi, không trả tiền. Người bán hàng nhắc trả tiền, thượng úy công an Xô liền xửng cồ ném xúc xích vào mặt nhân viên nữ và đấm đá nhân viên nam. Hành động của viên thượng úy con nhà nòi công an Nguyễn Việt Xô là gì nếu không phải là côn đồ

Đại úy Lê Thị Hiền công an quận Đống Đa, Hà Nội được nhắc nhở khi hành lí mang theo lên máy bay quá cân liền nổi tam bành to tiếng rủa mắng té tát nhân viên hàng không sân bay Tân Sơn Nhất, lu loa vu vạ, quyết liệt gây sự khi bảo vệ sân bay đến can thiệp, làm náo loạn cả nhà ga sân bay Tân Sơn Nhất, nơi cửa ngõ đất nước suốt ngày đêm lúc nào cũng nờm nợp khách năm châu bốn biện đến và đi, nơi đón và tiễn khách quốc tế đông đúc nhất cả nước, nơi thực sự là bộ mặt đất nước. Hành động của viên đại úy công an Lê Thị Hiền là gì nếu không phải là côn đồ.

“Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình” Điều 25 Hiến pháp đang có hiệu lực ghi rành rành như vậy. Người dân Sài Gòn trong tay chỉ có tờ giấy, chỉ có mảnh vải ghi ý nguyện, tập hợp biểu tình phản đối dự luật đặc khu kinh tế, phản đối dự luật an ninh mạng đã bị công an Sài Gòn mặc sắc phục và công an thường phục có lực lương đông đảo, có tổ chức chỉ huy chặt chẽ, tràn vào chia tách, cô lập người dân biểu tình rồi thẳng tay vụt dùi cui, dí roi điện, đấm phụ nữ tóe máu mặt, đánh thanh niên chấn thương sọ não.

Không có lệnh bắt người, không có biên bản thu giữ tài sản, công an cướp điện thoại, cướp máy ảnh rồi ném người dân biểu tình hợp pháp, bị đánh bất tỉnh lên ô tô đưa đi mất tích nhiều ngày, nhiều tháng. Cả lực lượng đông đảo công an Sài Gòn có tổ chức, có chỉ huy hành hung phi pháp, tàn bạo với dân như vậy là gì nếu không phải là côn đồ cấp thành phố

Các tướng lĩnh cầm đầu bộ công an vạch phương án tác chiến và chỉ huy một lực lượng lớn, ba ngàn cảnh sát vũ trang, lực lương chiến lược tinh nhuệ nhất của bộ công an trong đêm đánh úp làng quê bé nhỏ, hiền hòa Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, ngoại thành Hà Nội mà tất cả dân trong làng đều là người lương thiện, không ai có tội hình sự dù là tội nhỏ nhất, không ai bị truy tố hình sự. Ba ngàn cảnh sát vũ trang, áo giáp chống đạn trên người, súng hiện đại và cả quả nổ thô sơ trong tay như ra trận giáp chiến với giặc thù chỉ để vây ráp những ngôi nhà của người dân vô tội.

Phá cửa, xông vào tận giường ngủ bắn chết dân. Vơ vét của cải tiền bạc của dân. Đánh dân rồi ném những người dân bị đánh gần chết đưa đi mất tích. Không một văn bản pháp luật cho phép công an bắn dân, bắt dân, thu giữ tài sản của dân. Hành động đó của bộ Công an là gì nếu không gọi là côn đồ cấp nhà nước.

Đưa cả lực lượng lớn công an do hai trung tướng chỉ huy xâm nhập nước Đức, chà đạp lên pháp luật nhà nước Đức, bắt cóc công dân Việt Nam cư trú hợp pháp ở Đức, lén lút đưa về nước, gây khủng hoảng ngoại giao với nước Đức. Hành động đó của bộ Công an Việt Nam là gì nếu không gọi là côn đồ quốc tế.

Công an nhà nước cộng sản Việt Nam được biệt đãi, được chăm bẵm, được trang bị tối tân nhất thế giới không phải để bảo vệ pháp luật, càng không phải để bảo vệ người dân lương thiện mà chỉ để bảo vệ sự cầm quyền bất minh, bất chính của đảng cộng sản. Nhận đồng lương hậu hĩ từ tiền thuế của dân, mặc áo của dân, cầm khẩu súng của dân nhưng chính bộ Công an đã công khai lí do tồn tại của họ trong bộ máy nhà nước cộng sản bằng cái slogan lố bịch, vô đạo đức, vô liêm sỉ: Công an nhân dân chỉ biết còn đảng còn mình!

Đảng cộng sản cầm quyền đã đứng ngoài và đứng trên pháp luật.khi ông đảng trưởng coi hiến pháp của nhà nước chỉ là văn bản pháp luật dưới cương lĩnh của đảng. Chỉ biết có đảng thì đương nhiên công an cũng đứng ngoài và đứng trên hiến pháp và pháp luật, trở thành thứ kiêu binh đông đúc, tàn bạo và ghê tởm nhất trong lịch sử Việt Nam.

Mang danh bảo vệ pháp luật nhưng ứng xử với dân không theo khuôn phép pháp luật mà theo thói ngông cuồng của kiêu binh, ứng xử với dân không biết đến pháp luật mà chỉ biết có bạo lực thì đó là hành xử côn đồ.

Từ lâu trong ngôn ngữ dân gian Việt Nam đã xuất hiện từ ngữ mới “côn an” để chỉ những kẻ “chỉ biết còn đảng còn mình”, côn đồ mặc sắc phục công an, mang danh công an. Cũng từ lâu người dân không viết đầy đủ tên gọi bộ Công an mà viết thiếu chữ “g”, bộ Côn an.


Nguồn : https://www.facebook.com/kesiviet/posts/1275423582659019

Đừng hòng đánh tráo lịch sử

ĐỪNG HÒNG ĐÁNH TRÁO LỊCH SỬ


PHẠM ĐÌNH TRỌNG



Ngày 17.2.2020, bốn mươi mốt năm khởi đầu cuộc chiến tranh mười năm 1979 – 1989 bảo vệ biên cương phía Bắc. Hàng chục ngàn chiến sĩ, đồng bào đã ngã xuống trong cuộc chiến đẫm máu giành đi giật lại từng tấc đất biên cương kéo dài suốt mười năm.

Trên suốt 1400 kilomet đất biên cương phía Bắc thì những mỏm núi đá vôi thuộc xã Thanh Thủy, huyện Vị Xuyên, Hà Giang là nơi những người lính Việt Nam giữ đất của tổ tiên phải giành giật với bọn Tàu Cộng cướp nước ác liệt nhất, dai dẳng nhất, đẫm máu nhất.

Sau trận đánh của một đại đội đặc công giành lại một mỏm đá vôi có kí hiệu là C3 trên bản đồ tác chiến, tôi đã đến Thanh Thủy. Tôi đã bám vào đá tai mèo, đạp lên bột vôi trắng xóa do đạn pháo nung đá thành vôi, leo lên mỏn C3, đã gặp những người lính vừa giành lại C3.

Xuống núi, trong một chiều ảm đạm, giữa cánh rừng bên sông Lô, tôi đã đứng lặng chứng kiến người vợ trẻ, chị Nguyễn Thị Định gục xuống giang tay ôm nấm đất còn in hằn dấu xẻng, nấm mồ chồng chị, thượng úy đại đội trưởng Cao Hoàng Việt. Đứa con trai bốn tuổi của vợ chồng anh Việt chị Định đứng cạnh mẹ mắt vô tư chăm chú nhìn theo con chuồn chuồn đỏ từ sông Lô bay đến cứ xập xè bay lượn quanh nấm mồ mới.

Sự hồn nhiên chưa biết đến sự mất mát quá lớn của đứa bé con người lính Cao Hoàng Việt làm cho những người lính chứng kiến càng thắt lòng, xót xa. Tuần nhang đã cháy hết. Người vợ vẫn không rời mộ chồng. Tôi đến bên chị, thắp ba nén nhang mới và hình ảnh người vợ ôm mộ chồng trong cánh rừng chiều ảm đạm ở biên giới Vị Xuyên, Hà Giang mãi mãi ở lại trong tôi

Giặc chiếm được C3 hai ngày thì đêm thứ ba thượng úy đại đội trưởng Cao Hoàng Việt dẫn những người lính thiện chiến leo vách đá chênh vênh lẹ êm như gió đến từng hang đá thả thủ pháo vào trong hang lúc nhúc bọn giặc Tàu Cộng. Tiêu diệt gọn bọn giặc trên C3, cả đại đội không ai trầy da sước vảy. Nhưng khói thủ pháo trong hang đá chưa tan hết thì pháo giặc từ bên kia biên giới sầm sập trùm kín cả mỏm C3. Đi kiểm tra bố trí đội hình chiến đấu, Cao Hoàng Việt chưa kịp về hầm chỉ huy thì pháo giặc dập tới. Đại đội trưởng Cao Hoàng Việt là người lính duy nhất hi sinh trong trận đánh giành lại C3.

Hàng năm ngày 17.2 đến tôi lại nhớ đến Cao Hoàng Việt, tôi lại thấy hình ành vợ anh Việt phủ phục trên nấm mồ anh, giang hai tay ôm ghì nấm mồ. Ngày 17 tháng hai ra tượng Trần Hưng Đạo, Sài Gòn, thắp hương tưởng nhớ những người Việt Nam đã hi sinh trong cuộc chiến giữ đất biên cương 1979 – 1989 tôi đều thầm gọi tên Cao Hoàng Việt. Không ra tượng đài Trần Hưng Đạo được thì tôi thắp hương ở nhà.

Ngày 17.2.2020, từ sáng sớm gần chục tên an ninh trẻ mặc đồ dân sự đã rải quân chốt chặn từ cửa thang máy ra đến hai ngả đường dẫn vào nhà tôi, Họ chặn không cho tôi ra khỏi nhà đi tham dự lễ kỉ niệm cuộc chiến tranh chống Tàu Cộng xâm lược giữ đất biên cương.

Ngày 17.2.2020, cả bộ máy truyền thông khổng lồ của nhà nước cộng sản Việt Nam, mỗi năm ngốn hàng ngàn tỉ tiền thuế của dân nhưng không có một chữ, một lời nhắc đến sự kiện 17.2.1979 đau thương nhưng lẫm liệt bi tráng của lịch sử Việt Nam.

Một facebooker là một sĩ quan từng cầm súng đánh Tàu Cộng xâm lược giữ đất biên cương 1979 – 1989 đã cảnh cáo bộ máy truyền thông đớn hèn và nhảm nhí của nhà nước cộng sản: “Báo chí hôm nay không nhắc đến 17.2.1979, thì từ nay cũng đừng nhắc đến 30.4.1975 nữa.”

Không đủ lòng yêu nước, không đủ tư thế hiên ngang của một nền độc lập để nhắc đến ngày đổ máu giữ nước 17.2.1979 thì cũng đừng trơ tráo, lươn lẹo nhắc đến ngày kết thúc cuộc chiến tranh người Việt bắn giết người Việt 30.4.1975.

Trong lịch sử, nhắc đến ngày 17.2.1979 là nhắc đến trang sử giữ nước vẻ vang, nhắc đến hào khí Bạch Đằng, Đống Đa, nhắc đến khí phách lẫm liệt Hai Bà Trưng, Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung. Còn 30.4 chỉ nhắc đến nỗi đau 100 năm chia cắt đất nước thời Trịnh - Nguyễn phân tranh người Việt giết người Việt máu nhuộm đỏ biển Đông, xương chất cao như dãy Trường Sơn.

Không nhắc đến trang sử máu giữ nước 1979 – 1989 mà chỉ nhắc đến sự kiện cả giống nòi Việt Nam trở thành nô lệ cộng sản từ ngày 30.4.1975 là sự gian lận đánh tráo lịch sử.

Vừa là phong kiến trung cổ, cướp quyền dân, dìm người dân trong tăm tối ngu dân, vừa là phát xít hiện đại, tàn bạo đàn áp dân, thể chế cộng sản tưởng rằng có thể đánh tráo được lịch sử, tưởng rằng những văn kiện cộng sản lừa dối dân sẽ trở thành văn bia muôn đời. Dù lầm than trong thể chế cộng sản nhưng người dân Việt Nam cũng đã được đón nhận ánh sáng kỉ nguyên văn minh tin học của nhân loại.

Trong kỉ nguyên tin học, dù thể chế cộng sản có dối trá và tàn bạo đến đâu cũng đừng hòng đánh tráo lịch sử tội lỗi của đảng cộng sản với lịch sử vẻ vang của dân tộc Việt Nam.


Nguồn : https://www.facebook.com/kesiviet/posts/1281845202016857