Thứ Sáu, 20 tháng 1, 2017

40 NĂM: Quốc Sách Tham Nhũng


Vũ Thạch

Vào khoảng thời gian này 40 năm trước, phải công nhận rằng đại đa số cán bộ, đảng viên CSVN trung và cao cấp đều khá lý tưởng và tin rằng mình đang "cứu nước". Ý đồ dùng máu người Việt để "đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc" được giữ kín trong đầu của chỉ khoảng 10 người chung quanh các ông Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Nguyễn Chí Thanh. Từ căn bản lý tưởng đó, hầu hết cán bộ đều sống trong sạch,  sống trong nghèo nàn, đói khát như dân.

Nhưng ngày 30/4/1975 có thể nói đã đánh dấu lằn mức khởi đầu của cuộc chạy đua "kiếm ăn" của toàn bộ guồng máy cán bộ đảng. Họ bắt đầu giành nhau từng căn hộ lớn của các gia đình miền Nam bỏ chạy ra nước ngoài hoặc bị đẩy đi vùng Kinh tế mới. Có những cán bộ phường, quận tranh cãi kịch liệt để giành nhau từng chiếc tivi, tủ lạnh trong các nhà bỏ trống. Sau chừng một năm, khi các món lặt vặt đó đã cạn, cán bộ địa phương bắt đầu nhìn và học cách lừa đảo, cướp trắng tài sản của dân từ Trung ương, qua các thủ thuật đổi tiền, đánh "tư sản mại bản", rồi
đánh luôn "tư sản dân tộc", rồi "xây, xóa, chuyển tiểu thương", ... Và chỉ vài năm sau, cán bộ nhiều tỉnh, thành đã biết tự tổ chức bán "bãi vượt biên" kiếm vàng, lập các trại tù kín để bắt những người vượt biên lén lút hoặc vượt biên từ các "bãi" khác để lột cho hết vàng rồi thả về, khỏi báo cáo. Tay nghề của cán bộ lúc đó đã tiến khá xa nhưng nhìn chung họ vẫn còn tự xem tham nhũng là chuyện xấu, phải làm lén lút, phải giấu giếm Trung ương. Và ít là tại thời điểm bắt đầu chính sách "Mở cửa" năm 1986 vì Liên Xô cắt hết viện trợ, lãnh đạo đảng CSVN vẫn còn xem tham nhũng là quốc nạn.

Nhưng từ điểm đó đến nay, tham nhũng đã tiến từ quốc nạn lên quốc sách. Nghĩa là hiện nay tham nhũng đang được chủ động xử dụng để duy trì guồng máy vận hành và bảo vệ chế độ, duy trì sự trung thành của toàn bộ hàng ngũ cán bộ đang nắm quyền. Sau 4 thập niên với mấy chục chiến dịch toàn quốc chống tham nhũng, hàng ngàn các ủy ban bài trừ tham nhũng ở mọi cấp, hàng trăm lời thề độc "nếu không diệt được tham nhũng thì từ chức" của các quan chức ở thượng đỉnh, nay lãnh đạo đảng không những hoàn toàn chịu thua mà còn chuyển qua khâu vận động cả nước chấp nhận tham nhũng như một phần của cuộc sống. Lời hứa không đánh chuột nữa vì chuột đang nằm cả trong bình quí đã được chính Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng tuyên bố và được các cán bộ tuyên giáo lập lại trên cả nước.

Tại sao lại như thế khi giới lãnh đạo đều biết và đã cảnh báo tham nhũng đang làm nguy hại đến khả năng lãnh đạo của đảng?

·                     Lý do thứ nhất rất đơn giản: Vì những người được chỉ thị đi diệt tham nhũng ngày nay đều có khối tài sản lớn hơn nhiều những kẻ mà họ có trách nhiệm điều tra hay trừng phạt. Càng mở thêm các chiến dịch phòng chống tham nhũng họ càng giàu nhanh nhờ các món quà chạy án.

·                     Lý do thứ nhì cũng đơn giản không kém: Vì các quan chức ở thượng đỉnh, những người có thẩm quyền đề xuất các chiến dịch phòng chống tham nhũng, đều biết "chúng ta cùng giàu như nhau cả". Cấp bậc càng cao mức giàu càng vĩ đại vì mạng lưới đàn em bên dưới "cư xử đúng phép tắc" càng rộng. Và khi đã như thế, ai lại nỡ tước đoạt chính mình, vợ mình, con mình?

·                     Lý do thứ ba: Vì tham nhũng đã tràn ngập như nước lụt và quá hiển nhiên trước mắt mọi người hàng ngày. Làm sao giải thích được những quan chức đã và đang "cống hiến mọi thời giờ, năng lực và cả cuộc đời cho cách mạng" và chỉ dùng những giây phút hiếm hoi còn lại cuối ngày đã đủ để quấy lên những núi tài sản ở cấp hàng tỉ mỹ kim? Hiện tượng thiên tài đó lại không hiếm, từ các cố quan chức như Phạm Quý Ngọ, Nguyễn Hữu Thắng, ...; đến các cựu quan chức như Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, ...; đến các quan chức đương thời như Nguyễn Tấn Dũng, Phùng Quang Thanh, Nguyễn Xuân Phúc, v.v...

·                     Lý do thứ tư cũng hiển nhiên không kém: Vì tất cả mọi người, từ lãnh đạo đến các cán bộ trong đảng và những đối tượng đang phấn đấu vào đảng đều biết hiện nay chỉ còn một qui luật vận hành duy nhất trong cả guồng máy, bất kể ở ban ngành nào. Đó là, cấp trên ghi tâm: "Phải cho ăn mới nuôi được sự trung thành";  và cấp dưới vững tin: "Cứ trung thành là còn có ăn". Qui luật trên hiển nhiên đến độ nó được viết ra công khai trong bài bản huấn luyện tư tưởng cho đảng viên và được dùng để thu hút đảng viên mới, dưới tiêu đề "Chỉ biết còn đảng còn mình".

Tuy nhiên, quốc sách tận dụng tham nhũng này vẫn chưa phải là giải pháp hữu hiệu cho lãnh đạo đảng vì 2 khó khăn sau đây:

Hệ thống cán bộ ngày càng phình lớn quá nhanh. Mỗi ghế mới được đẻ ra, từ địa phương đến trung ương, đều lập tức trở thành món hàng bán được giá, và giá ngày càng cao. Từng cán bộ đã bỏ tiền mua ghế, do đó, phải kiếm ăn ngay để lấy lại vốn và sinh lời, kể cả việc đẻ thêm các ghế mới bên dưới mình để bán. Áp suất kiếm ăn của mỗi cán bộ mới lên nắm quyền càng nặng nề, thúc bách khi đương sự biết cái ghế mình đang ngồi, dù được mua với giá đắt, vẫn có thể mất vì người bán trở mặt, vì có người khác cũng muốn chen vào và đang trả giá cao hơn, hoặc vì ô dù lớn hơn ở phía trên bị thay thế. Tóm tắt là số miệng đòi ăn trong hệ thống cán bộ đang gia tăng liên tục theo cấp số nhân.

Cùng lúc đó các nguồn "lương thực" đang cạn dần. Hầu hết các viện trợ quốc tế, các khoản cho vay của các ngân hàng phát triển để xây những dự án lớn đều đã biến mất, vì tình trạng rút ruột công trình quá trầm trọng trong lúc thi công và tình trạng bỏ mặc công trình hư hại sau khi xây xong. Các hãng xưởng quốc tế cũng rút hầu hết các ý định đầu tư ra khỏi Việt Nam (và Trung Quốc) để chuyển qua Thái Lan, Indonesia vì hệ thống luật pháp tại đó bảo đảm hơn, cũng như các chi phí "bôi trơn" thấp hơn nhiều. Hiện nay cũng không còn hiện tượng các tập đoàn kinh tế và tổng công ty dưới quyền Thủ tướng Nguyền Tấn Dũng tha hồ xài tiền vay quốc tế mua hàng phế thải rồi chia nhau "khoản lời". Các vụ mua sắm tàu ngầm, hỏa tiễn cũ với giá hàng mới cũng không còn ngân quĩ để tiếp tục. Những nỗ lực hốt tiền lẻ như các lệ phí mới tại trường học, tại nhà thương, tại công sở, đặc biệt các trò "đẻ luật tại chỗ" để đòi tiền của CSGT, ... dù gia tăng nhiều nhưng vẫn không đủ ở cấp hệ thống để chia chác.

Chính tình trạng "cám ít, lợn nhiều" đó đã dẫn đến hiện tượng nở rộ các sáng kiến kiếm ăn mới ngày càng táo bạo: Các đường dây dẫn người, bán người, cho thuê nô lệ Việt tại nước ngoài đang lan từ Đông Á, Đông Nam Á, sang các nước Trung Đông, Đông Âu, Tây Âu, và đến tận Phi Châu; Tài nguyên quốc gia  từ dầu hỏa đến than đá đến cát trắng đến cao su được bán gấp với giá càng lúc càng rẻ; Khắp nơi khởi công xây cất các công trình vô lợi vô ích nhưng vô cùng mắc tiền: tượng đài vĩ đại nơi này, tháp cao nhất thế giới nơi kia; Thành phố nào cũng lên kế hoạch "chỉnh trang đô thị" với trọng tâm cắt hàng ngàn cây cổ thụ đem bán; Tỉnh nào cũng nghiên cứu cách "bảo trì sông ngòi" với trọng tâm lấp bớt lòng sông để bán mặt bằng cao cấp. Và nay đã bắt đầu ló dạng những đường dây cung cấp nội tạng con người với giá phải chăng.

Nhưng có lẽ áp suất mạnh nhất đang thúc đẩy guồng máy cán bộ kiếm ăn càng lúc càng man dại là điều mà chính họ đã nhận ra rất rõ: không một chế độ nào với tầm vóc và tốc độ nạo khoét quốc gia như hiện nay có thể tồn tại được. Sụp đổ là hậu quả chắc chắn, chỉ không biết ngày nào thôi. Chính vì vậy mà họ càng phải ăn gấp rút hơn nữa và càng phải chuyển tài sản nhanh chóng hơn nữa ra khỏi Việt Nam. Dịch xâu xé đất nước đã lên tới mức gần như điên loạn, không khác gì bầy cá mập xông vào một con mồi đang tuôn máu.

Còn ai thấy 40 năm vẫn chưa đủ?

Vũ Thạch

DienDanCTM

Thứ Năm, 12 tháng 1, 2017

THƯ NGỎ VỀ GIẢI QUYẾT THẢM HỌA FORMOSA


THƯ NGỎ VỀ GIẢI QUYẾT THẢM HỌA FORMOSA




THƯ NGỎ

Về giải quyết thảm họa Formosa


Kính gửi: - Tổng thống, Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng Chính phủ Đài Loan

- Các tổ chức, hiệp hội bảo vệ môi trường quốc tế

- Những người yêu chuộng công lý và bảo vệ môi trường

Kính thưa quí vị,

Chúng tôi, những người ký tên dưới đây, là nạn nhân trực tiếp và gián tiếp của thảm họa môi sinh do Công ty Trách nhiệm hữu hạn Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh – một chi nhánh của Tập Đoàn Formosa Đài Loan – gây ra tại bốn tỉnh miền Trung Việt Nam, điều mà người dân Việt Nam chúng tôi gọi là “Thảm họa Formosa”.

Trước hết, chúng tôi tin tưởng các tổ chức, cá nhân hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ môi trường, Chính phủ và nhân dân Đài Loan là những người quan tâm sâu sắc đến ô nhiễm môi trường sống và hệ quả của nó lên con người. Các nỗ lực bảo vệ môi sinh của quý vị trên toàn thế giới và tại Đài Loan đã cho thấy rõ quyết tâm đó. Vì thế, chúng tôi gửi thư này đến quý vị với mong muốn nhận được sự trợ giúp để giải quyết thảm họa Formosa.

Tháng 4/2016, Công ty Formosa đã thải một lượng lớn chất thải độc hại ra biển miền Trung Việt Nam gây ô nhiễm nghiêm trọng kéo dài hơn 250 km bờ biển làm sinh vật chết hàng loạt. Cá, tôm, san hô và nhiều loại thủy sản chết làm hệ sinh thái thềm lục địa miền Trung Việt Nam bị phá hủy, theo đánh giá phải mất hàng chục năm mới có thể khắc phục hậu quả này. Ngoài ra, độc tố từ chất thải công nghiệp đang tích tụ vào trầm tích đáy biển là hiểm họa có thể gây bệnh tật nguy hại cho tương lai lâu dài của người dân Việt Nam.

Thảm họa Formosa đã phá hủy nguồn thủy sản, là nguồn thực phẩm chính yếu, truyền thống của người dân Việt Nam. Bên cạnh đó, thảm họa này đã cướp mất nghề nghiệp của hàng trăm ngàn lao động trong các ngành đánh bắt, nuôi trồng, chế biến thủy sản, dịch vụ hậu cần nghề cá. Các nghề nghiệp liên quan như du lịch, khách sạn, nhà hàng... cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhiều gia đình lâm vào cảnh túng quẫn do thất nghiệp, nhiều người phải bỏ quê hương xứ sở đi mưu sinh ở những nơi xa. Nhiều trẻ em có nguy cơ rơi vào cảnh thất học do gia đình mất nguồn thu nhập.

Bên cạnh đó, chúng tôi còn đối mặt với nguy cơ mắc các chứng bệnh nan y như ung thư, dị tật, quái thai, thần kinh... do ăn phải thực phẩm bị nhiễm độc tố kim loại nặng do Formosa thải ra tồn lưu trong biển. Kinh hoàng hơn nữa khi báo chí đã tiết lộ nhiều thông tin cho rằng, Formosa không chỉ xả thải ra biển mà còn chôn chất thải rắn nhiều nơi trên đất liền và cả nguồn khí thải cũng chứa nhiều độc tố. Chúng tôi thật sự rất hoang mang lo sợ cho sức khỏe, tính mạng của chúng tôi và tương lai giống nòi của chúng tôi.

Chính vì thế, chúng tôi rất cần sự hậu thuẫn của các cá nhân, tổ chức hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ môi trường lên tiếng bênh vực và có những hoạt động thiết thực để trợ giúp chúng tôi trong thảm họa này. Cách riêng, chúng tôi rất mong quí vị hữu trách trong Chính quyền Đài Loan sử dụng thẩm quyền của mình để buộc Formosa phải hành xử có trách nhiệm trong hoạt động sản xuất kinh doanh trên đất nước chúng tôi, tôn trọng môi trường sống của người dân Việt Nam, đồng thời đưa ra phương án cụ thể để khắc phục thảm họa, trả lại môi trường trong sạch và đền bù thỏa đáng cho các nạn nhân.

Chúng tôi rất mong được sự trợ giúp từ quý vị.

Chân thành cảm ơn!


Để ký vào Thư Ngỏ này, xin theo đường dẫn sau đây: https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSfaWc2mWAooqbZycia7qkGYShwCUOOIrBK-hey9vN4m9O5gyQ/viewform

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2017

TÂM SỰ CỦA MỘT CÔNG AN TRẺ ĐÁNH CHẾT DÂN



   Con người phải có nghề, lớn lên tôi may mắn kiếm được một nghề. Tôi làm công an. Lúc đầu, tôi nghĩ đơn giản, không nghĩ hạnh phúc xa xôi. Có những thứ căn bản là được rồi: tất cả những thứ mang trên người đều được phát, có tiền lương đủ ăn.

   Vào nghề rồi, càng có kinh nghiệm thì càng nhiều sức ép. Cấp trên giao chỉ tiêu: phải đưa về được bao nhiêu án, phải thu tiền phạt đủ chỉ tiêu nộp ngân sách, đặc biệt là khoản thu nhập riêng cho sếp phải đủ.

   Tôi làm bên điều tra, tiền nộp cấp trên không bắt buộc cố định, nhưng án thì phải phá bằng được nên tôi phải dùng mọi thủ thuật để để hoàn thành nhiệm vụ, cho dù phải bỏ tiền túi mua đá lạnh để ủ vào bộ phận sinh dục của nghi can, hay là mua kim để chích. Chuyện tung chưởng, dùi cui là quá bình thường.

   Bạn tôi làm bên giao thông, không phải dùng thủ thuật như tôi, nhưng áp lực số tiền cống nộp cho cấp trên hàng tháng: một tháng mấy chục triệu. Nó than là mỗi lần nhận tiền "dân cho" cũng nhục, nhưng không có thì bị chuyển đi làm hậu cần, vệ sinh, thậm chí cho ngồi chơi hưởng lương.

   Tôi không có trình độ vì làm công an chủ yếu là học luyện thể lực, đau hết cả thân xác. Học chữ ít nhưng vào đầu chẳng được bao nhiêu. Hơn nữa toàn là mấy môn của Marxist, Angele, Lenin, Hồ Chí Minh. Thú thật, tôi học mà không hiểu. Phương pháp để đạt điểm là nói cha mẹ bán lúa non, đến gặp giáo viên, và không yêu cầu gì nhiều, xin cho con đạt điểm 5 là tốt rồi.

   Giờ ra đi làm, sếp thì ra chỉ tiêu mà không cần biết trong cộng đồng có tội phạm nhiều hay ít, trên đường người đi lại nhiều hay ít, án phải có, tiền phải đủ. Vì vậy công an như tôi, phải làm mọi cách cho có sản phẩm để báo cáo, sinh ra bực bội nên việc đánh người không thể tránh. Đảng dạy, chiến đấu quên thân. Vì vậy khi đánh người, chúng tôi quên hết nhân bản, phẩm giá. Trong đầu chỉ nghĩ là go go go, alle alle alle!


   Làm cái gì nhiều đều cho ra sản phẩm. Giờ đã đánh chết người, cảm thấy có gì đó bất ổn, nhưng nghĩ cho cùng thì cũng do cấp trên. Mà tôi nghe nói cấp trên không chỉ có một cấp, mà cấp trên lại có cấp trên nữa của nó. Nên giờ tôi cũng không biết được là do cấp nào. Tôi chỉ biết chung chung đoàn, đảng là cha mẹ của công an. Công an ép dân, nhưng đoàn đảng ép công an.

Nguồn : https://www.facebook.com/photo.php?fbid=1849344158683267&set=a.1386572371627117.1073741828.100008231020747&type=3&theater

05 January 2017

TƯỜNG TRÌNH BUỔI KỶ NIỆM I NĂM NGÀY THÀNH LẬP HỘI GIÁO CHỨC CHU VĂN AN



   Hôm qua 4/1/2017 tại Hà Nội, Hội Giáo Chức Chu Văn An phía Bắc họp mặt kỷ niệm một năm ngày thành lập hội (5/1/2016 - 5/1/2017). Do điều kiện sinh hoạt, hội không thể mời hết được nhiều khách quý đến tham dự buổi kỷ niệm. Mặt khác, do điều kiện của một số các thầy, khách mời không đến tham dự được vì hoàn cảnh đặc biệt nhưng rất quan tâm và chúc cho buổi kỷ niệm diễn ra được suôn sẻ, thành công.
  
    Chương trình của buổi kỷ niệm.
   
   Phần I – Tuyên bố lý do và giới thiệu các thành phần có mặt trong buổi kỷ niệm. Đầu buổi họp, nhà giáo Vũ Mạnh Hùng xin được thay mặt ban điều hành của hội tuyên bố lý do, nội dung của buổi họp mặt, giới thiệu các vị khách quý và các thành viên của hội.
   
   Phần II - Phát biểu của các vị khách và các thành viên trong hội.
   
   Phần III – Liên hoan và chia sẻ về những vấn đề trong cuộc sống hiện tại.
   
   Buổi họp đã diễn ra trong không khi thân tình, cởi mở, hài hòa. Tất cả các ý kiến đều rất tâm huyết xoay quanh vấn đề góp phần chấn hưng giáo dục nước nhà. Đặc biệt các thầy trong hội lắng nghe được những ý kiến quý báu của hai nhà nghiên cứu, yêu dân chủ, ghét độc tài của giáo sư Nguyễn Khắc Mai (giám đốc Trung Tâm Minh Triết) và Tiến sĩ Trần Nhơn (Nguyên Thứ Trưỏng bộ Thủy lợi).

   Tóm lại mọi ý kiến trao đổi, chia sẻ đều nhất trí : Có một nền giáo dục tốt đất nước mới có được nhiều hiền tài, mới có được những lãnh đạo có trình độ và có đầy đủ cả tâm và tầm để lãnh đạo đất nước. Buổi gặp mặt kéo dài hơn ba giờ đồng hồ và chia tay trong sự lưu luyến của mọi người. Sau đây là một số hình ảnh của buổi kỷ niệm.

MỘT NGÀY KỶ NIỆM BUỒN

Phạm Minh Hoàng
   Hôm nay 5/1/2017, đánh dấu 1 năm ngày ra đời của Hội Giáo Chức Chu Văn An, một tập thể gồm các Thầy, Cô có ưu tư đến tình trạng giáo dục của nước nhà.
   
   Cách đây đúng 1 năm, buổi lễ ra mắt dự trù được tổ chức tại Hà Nội, mảnh đất ngàn năm văn vật – đã bị “vật” thừa sống thiếu chết, khiến các Thầy Cô phải ra mắt online. Rồi trong suốt một năm qua, các sinh hoạt định kỳ cũng ít nhiều bị giới hạn. Vài Thầy Cô đã phải xin ngưng vì áp lực đến từ địa phương hoặc cơ quan. Có muốn làm một cái gì cũng phải lén lút như ăn trộm. Điều đó cắt nghĩa tại sao các hoạt động dự trù ban đầu phải đình trệ, và chỉ có thể duy trì một cách cầm chừng.
   
  Từ ngày hôm qua, việc canh gác trước cửa nhà các hội viên trở nên “nóng” hơn thường ngày. Người chưa bị canh thì có 2, 3 “bảo vệ”; người đã “được bảo vệ” thì hôm nay có đến nửa tiểu đội với sắc mặt khẩn trương. Nghe ai đó nói, Việt Nam sắp gia nhập TPP nên các nghiệp đoàn độc lập, các tổ chức xã hội dân sự sẽ “được phép” hoạt động. Căn cứ những bạo lực xảy ra với các bạn trẻ gần đây và tình trạng căng thẳng của ngày kỷ niệm hôm nay thì mơ ước cực kỳ đơn giản ấy xem ra còn quá xa vời.
  
   Trong những điều kiện như thế, việc tổ chức được một cuộc họp mặt đơn sơ cũng là một thành công (!). Chúng tôi xin đăng lên đây để mọi người được biết. Biết được sự “tự do gấp ngàn lần tư bản” của một thành viên Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc !
https://www.facebook.com/phamminh.hoang.351/posts/10206179553927015

https://www.facebook.com/manhhung.vu.566790/posts/637040773169167?pnref=story


Cả làng FB ơi, hàng phố nhà tôi hỏi, không hiểu ngày mai có chuyện gì mà công cụ của đảng canh trước, canh sau nhà tôi hơi bị đông, tốn tiền thuế của dân quá. Hiện nay tôi vẫn chưa lý giải được. Hàng phố nói, đảng cho công cụ canh nhầm nhà ông nên trong năm qua mới có tới 6 quan chức cao cấp của đảng tham nhũng ôm hàng ngàn tỷ trốn biệt, mất tăm đảng vẫn không biết tìm kiểu gì, botay.com luôn: người thì nói đảng sợ người lương thiện, trông coi người lương thiện thì xã hội mới thối nát như thế....Còn chuyện cụ thể thì ai có thể đoán được chuyện gì thì đoàn giúp, xem nhận xét và võ đoán của dân phố tôi thế nào..

Thích
 Bình luận
16 bình luận
Bình luận
Nguyễn Thị Thái Lai Chắc bọn nó sợ anh chạy thể dục mệt...lăn ra chết giống như vụ cậu đánh bạc í
Thích
 Trả lời
1
 20 giờ
Ngô Thị Hồng Lâm thằng Trịnh Xuân Thanh thì không canh để nó ẳm 3 ngàn hai trăm tỉ trốn mất, đi canh toàn là nhà giáo.
Thích
 Trả lời
2
 20 giờ
Le Anh Hung Tiên sư chúng nó!
Thích
 Trả lời
2
 20 giờ
Ngoc Nhi Nguyen Chắc sợ thầy giáo đi ra Bình Định giúp đỡ gia đình thanh niên vừa bị đánh chết
Thích
 Trả lời
2
 20 giờ
An Lê · Bạn bè với Phạm Thanh Sơn và 582 người khác
Chú đi kiếm mắt mèo rải vào chỗ chúng nó ngồi,tự khắc chúng nó gãi như khỉ.
Thích
 Trả lời
1
 19 giờ
Diệu Hương Đảng ta có mà bù cac cho Trịnh Xuân Thanh, đảng chỉ quen bắt nạt dân lành.
Thích
 Trả lời
2
 19 giờ
Trương Minh Hưởng Hết chỗ để mà nói với bọn khuyển canh nhà rồi giở chò cắn bậy
Thích
 Trả lời
1
 19 giờ
Hoàng Thị Như Hoa CácThầy giáo đã là Yếu nhân quan trọng ngang TBT và CTN nên mới được an ninh của đảng đặc biệt quan tâm như thế đấy.
Thích
 Trả lời
1
 19 giờ
Trần Văn Nam Chú cho chúng nó ít cứt để khỏi thèm ạ
Thích
 Trả lời18 giờ
Van Cung Nguyen Nỗi đau của dân VN là phải đóng thuế để nuôi lũ khuyển chỉ biết "còn đảng còn mình"
Thích
 Trả lời18 giờ
Nguyên Huyền Nguyễn · 604 bạn chung
Nhà em cũng vậy. Không biết có chuyện gì mà chó nhà thì xích hết rồi mà chó đảng canh vườn chuối xuốt
Thích
 Trả lời
3
 17 giờ
Thanh Tung Ha dự là mai đổi tiền, mà anh lại có nhiều tiền quá nên sợ anh tẩu tán thôi mà!
Thích
 Trả lời15 giờ
Vuong Hung Nguyen Chuyện bác Mạnh Hùng Vũ hay thiệt  ! Tôi cũng thách đố bà con, ném đá vỡ đầu quan tham mà không vỡ bình ! Ném cho vễ cái bình đó đi bà con !

Không có văn bản thay thế tự động nào.
Thích
 Trả lời
1
 9 giờ
Tan Thai · Bạn bè với Trần Thị Thảo và 6 người khác
Gặp nhà tôi xin lỗi tui quậy cức với nước lên cao tui tạt xuống thúi chạy mất dép
Thích
 Trả lời8 giờ
Mạnh Hùng Vũ Anh Tổng bí đảng trưởng đâu. Anh nhốt "quyền lực vào lồng pháp luật" bằng cái gì mà sao an ninh lại đang đi làm những chuyện bất lương, các anh biến an ninh thành an khuyển, canh gác tôi suốt chiều, đêm qua cho đến nay ??? Tại sao anh "lãnh đạo trực ti...Xem thêm

Trong hình ảnh có thể có: giày và trong nhà
Thích
 Trả lời
2
 1 giờ
Trần Thị Cẩm Thanh nhà cháu cũng bị canh 
Thích
 Trả lời55 phút