Thứ Hai, 28 tháng 3, 2016

BỊ AN NINH BẮT . MỜI UỐNG CAFE CÓ THUỐC KÍCH DỤC .

BỊ AN NINH BẮT . MỜI UỐNG CAFE CÓ THUỐC KÍCH DỤC .
                                                                     


Tôi tên : Lê Thị Ánh Nga . Sinh năm : 1956 .
CMND : 311513881 .
Điện Thoại : 099 4751132 .
Hộ Khẩu ; Số 81 O2 Khu 1 Thị Trấn Chợ Gạo . Tiền Giang .
Thường Trú :Ngô Thì Nhậm Quận Hà Đông Hà Nội .

   Ngày 02.09.2015 . Tôi theo đoàn biểu tình quay phim , chụp ãnh tại Toà Đại Sứ Mỹ Số 4 Lê Duẩn TP Hồ Chí Minh . Chúng tôi kêu gọi Thế Giới ủng hộ Nhân Quyền cho Dân Việt Nam . Chống đàn áp , Tra tấn . Trả tù nhân Lương Tâm . Trả nhà đất , ruộng vườn cho Dân .

   Tôi bị bắt về nơi Tiếp Dân UBND Tĩnh Tiền Giang . Ông Ngoãn An Ninh mời tôi đi làm việc . Lại chở tôi đến Cafe sân vườn lừa bịp , hù doạ việc khiếu kiện của tôi và đề nghị tôi vào nhà nghĩ . Ông Ngoãn đã đề nghị tôi giao nộp đơn , chứng từ kèm theo . Đi xác minh rồi ém nhẹm nhiều năm qua .

   Nay tôi bị bắt . Ông nói với tôi những lời lố bịch . Tôi xin về . Nhưng phải trã lời về hoạt động cũa các Hội Đoàn . Tôi không biết Ông Ngoãn nói tất cã . Cafe hết đã lâu , tôi chưa được về . Đến khi choáng , đau đầu , rạo rực , khó chịu . Ông Ngoãn đưa vào nhà nghĩ
làm nhục , khiến tôi bị thương và tôi không được giữ vệ sinh , an toàn . Tôi quá ghê tởm , ám ảnh .

   Tôi là Dân Oan . Bốn mươi năm Giải Phóng Miền Nam . Tôi ba thế hệ bị cướp đất .
_ Ông Nội tôi 2.000 m2 đất cạnh Kho Bạc .
_ Ba tôi 500 m2 cạnh kho bạc .
_ Tôi hai miếng đất là 210 m2 gần Ngân Hàng Nông Nghiệp . Khiếu kiện bị lừa bịp nộp đơn vòng quanh đến nay kéo dài 30 năm chưa giãi quyết .

   Năm 83 . Tôi công tác tại CTy Thương Nghiệp cấp 3 . Huyện Chợ Gạo . Tôi bất hợp tác việc tham ô với Lãnh Đạo Cơ Quan . Khi nghĩ đẻ , tôi bị tịch thu tiền lương . Tiền trợ cấp , cho thôi việc không Quyết Định .
Lúc sinh con đầu lòng . Tôi bị một y tá lừa tôi lên bàn sinh chích thuốc , lôi đầu con tôi ra ngoài . Gây thương tích nặng cho tôi .Ông Bà Nội Tôi Phãi bán một miếng Đất chạy chữa cho tôi . Nhờ Thanh Tra Huyện can thiệp , tôi tiếp tục công tác sau 5 tháng nghĩ việc .

   Lần thứ hai sinh con . Tôi cũng bị cho nghĩ việc không Quyết định . Bị cướp tiền lương , tiền trợ cấp . Tôi không được chuyễn công tác . chứng chĩ , bằng cấp , hộ khẩu bị tiêu huỷ .

   Ở Đồng Nai Tôi khiếu kiện đất đai ở Tiền Giang . Tôi bị bắt cóc bỏ tù không biên bản , Công An Huyện Trảng Bom . Ông Chiến , Hùng cho CA Khánh , Tiến khám nhà tôi lấy bông tai kim cương của tôi 6 viên kim cương trị giá 180 triệu . ( Năm 2000 ). Báo Pháp Luật . Tuổi Trẻ can thiệp Ông Chiến đền tôi đôi bông 1 chĩ vàng . Buộc tôi làm cam kết . Như thế là đũ rồi từ nay không còn thưa kiện nữa . Không chấp nhận sẽ bị bắt cóc bỏ tù tiếp .

   Ông Cha tôi cho đến suốt cuộc đời tôi luôn bị cướp bóc , bất công . sống trong oán hờn . tình trạng vô chính phũ . Bãn thân tôi còn gì? một thân già ốm đói . Vô Gia cư . D9au ốm không chốn nương thân .

   Ban Nội Chính Tĩnh Tiền Giang Mời Tôi Giãi Quyết bằng mồm . Nói không lại tôi , rồi đuổi tôi ra ngoài . Tôi nói Đãng cướp , cướp sạch sành sanh , Tôi còn một cái dính da . Phãi rớt ra bọn Huyện cũng ăn . Nay An Ninh Tĩnh tỗ chức làm nhục tôi .

Mong cộng Đồng lên tiếng , chia sẽ giúp Tôi . Xin cãm ơn .

https://www.facebook.com/photo.php?fbid=206416646401292&set=a.140795296296761.1073741827.100010988746629&type=3&theater

HUỲNH VĂN NÉN BỊ XE TÔNG CHẤN THƯƠNG SỌ NÃO

HUỲNH VĂN NÉN BỊ XE TÔNG CHẤN THƯƠNG SỌ NÃO

                                                                    

                                                     Ảnh ông huỳnh Văn Nén
    
     Sau hơn 17 năm bị ngồi tù oan cứ tưởng "người tù thế kỷ" Huỳnh Văn Nén sẽ được bù đắp với những hạnh phúc sau những ngày đắng cay,tủi nhục.Thật bất hạnh cho người tù khốn khổ.Chiều nay lúc 17h45,ngày 22/3/2016 HVN bị tai nạn giao thông gây chấn thương sọ não,vết thương ở vùng đầu khá nặng,hôn mê sâu và bị động kinh,toàn thân co giật liên tục.Sau khi được cấp cứu sơ bộ tại phòng khám đa khoa khu vực Tân Minh, vào lúc 20h xe cấp cứu Bệnh viện Hàm Tân đã chuyển HVN vào bệnh viện Chợ Rẫy vì diễn biến của bệnh tình ngày càng phức tạp.Theo thông tin mới nhất HVN đã được chuyển vào khoa cấp cứu Bv Chợ Rẫy lúc 21h50.

   Trong hòan cảnh mới ra tù,vừa mới làm xong sổ hộ khẩu,chứng minh thư nhân dân chưa mua được thẻ Bảo hiểm y tế.Nay bị chấn thương nặng không biết vào TP-HCM gia đình HVN sẽ xoay sở như thế nào?

   Viết Stt này rất mong được bạn bè thân hữu,gia đình cộng đồng FB quan tâm chia sẻ giúp đỡ cho HVN vượt qua được tình cảnh hiểm nghèo hiện nay.Đặc biệt là sự giúp đỡ của các ACE đang là Bs ở Bệnh viện Chợ Rẫy hoặc sự trợ giúp của tất cả các Bs có mối quan hệ với Bv Chợ Rẫy.
[fb Nguyen Than]

XIN CỘNG ĐỒNG HÃY QUAN TÂM VÀ SẺ CHIA !

https://www.facebook.com/anhnga.lethi.94/posts/202766090099681?pnref=story

THƯ YÊU CẦU CHÁNH ÁN TÒA ÁN HÀ NỘI CHẤM DỨT NGĂN CẢN NGƯỜI DÂN ĐẾN DỰ PHIÊN TÒA VÀ TIẾP CÔNG DÂN

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
                                                                                                    
                                                                                        Hà Nội, ngày 28 tháng 03 năm 2016

THƯ YÊU CẦU
(v/v Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội chấm dứt ngăn cản người dân dự các phiên tòa công khai và đề nghị Chánh án tiếp công dân)

    Kính gửi: Chánh án Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội
Đồng kính gửi: Ủy ban tư pháp Quốc Hội (để theo dõi giám sát)
Chúng tôi – những người ký tên dưới đây xin gửi tới Ông Chánh án lời chào trân trọng và trình bày như sau:

   Trong những năm gần đây, nhiều phiên tòa xét xử công khai tại Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội (“TAND HN”) nhưng nhiều người dân không thể vào tham dự phiên tòa. Tình trạng này đã được Báo Tuổi trẻ Online đăng bài Tòa xử công khai nhưng....kín ngày 17/01/2013. Nhiều luật sư đã phản ánh với Tòa án về việc này. Mới đây ngày 21/3/2016, luật sư Trần Vũ Hải và một số luật sư khác đã đề nghị gặp ông Chánh án để phản ánh sự việc, bà Nga – Chánh văn phòng TAND HN đã tiếp luật sư Hải, đã ghi nhận đề nghị của luật sư Hải, báo cáo Chánh án để thu xếp thời gian tiếp luật sư Hải và các luật sư khác. Sau đó, chúng tôi đã liên lạc nhiều lần qua điện thoại 04. 38243016 (trên danh bạ trang web của Tòa án nhân dân Tối cao) và số 04 3825 5910 (theo hướng dẫn của google) nhưng các số này đều không hoạt động hoặc không ai nghe máy. Đến nay, chúng tôi cũng chưa nhận được hồi âm bằng văn bản cũng như qua điện thoại (bà Nga có ghi lại số điện thoại di động của luật sư Hải). Chúng tôi rất ngạc nhiên về cách làm việc của TAND HN.

   Mặc dù vậy, chúng tôi căn cứ vào Luật Tiếp công dân và Hiến pháp 2013, tiếp tục yêu cầu ông Chánh án phải tiếp chúng tôi để làm rõ việc TAND HN có vi phạm Hiến pháp, Luật Tổ chức Tòa án nhân dân và các Luật tố tụng hiện hành, khi ngăn cản người dân tham dự những phiên tòa tại TAND HN.

   Theo giải thích của những bảo vệ TAND HN, lãnh đạo TAND HN chỉ cho phép những người dân có giấy mời, giấy triệu tập mới được tham dự phiên tòa. Trong khi Hiến pháp và các luật đều khẳng định Tòa án xét xử công khai, mọi người đều có quyền tham dự phiên tòa, trừ một số rất ít ngoại lệ.

   Khoản 3 Điều 103 Hiến pháp 2013 và Điều 11 Khoản 2 Luật Tổ chức Tòa án nhân dân 2014 quy định: “Tòa án nhân dân xét xử công khai. Trong trường hợp đặc biệt cần giữ bí mật nhà nước, thuần phong, mỹ tục của dân tộc, bảo vệ người chưa thành niên hoặc giữ bí mật đời tư theo yêu cầu chính đáng của đương sự, Tòa án nhân dân có thể xét xử kín”

    Điều 18 Bộ luật Tố tụng Hình sự, Điều 15 Bộ luật Tố tụng dân sự, Điều 17 Luật Tố tụng Hành Chính (đang có hiệu lực) đều quy định Việc xét xử của Toà án được tiến hành công khai, mọi người đều có quyền tham dự, trừ trường hợp do các Bộ luật này quy định.

   Như vậy, việc TAND HN ngăn chặn người dân (không có giấy mời hoặc giấy triệu tập của Tòa) vào tham dự các phiên tòa là trái Hiến pháp và các quy định pháp luật trên.

   Thực tế chúng tôi nhận thấy ở các địa phương khác, người dân không có giấy mời, giấy triệu tập của Tòa vẫn được tham dự phiên tòa, không bị ngăn cản như TAND HN.

   Chúng tôi lưu ý, việc xét xử công khai theo đúng quy định của Hiến pháp và các Luật trên rất quan trọng, là một hình thức phổ biến pháp luật đến người dân để họ nhận thức, hiểu biết thêm về pháp luật, tránh những hành vi phạm tội hoặc những vi phạm không đáng có. Nhu cầu người dân vì nhiều lý do khác nhau muốn chứng kiến hoạt động xét xử của Tòa án là có thật, dù họ không có giấy mời hay giấy triệu tập của Tòa án. Ngoài ra, những sinh viên luật, cử nhân luật trẻ cần được tham dự các phiên tòa để có thêm tư liệu, thực tế phục vụ quá trình học tập, nâng cao chuyên môn nghề nghiệp.
Khoản 1 Điều 2 Luật Tổ chức Tòa án 2014 quy định “Bằng hoạt động của mình, Tòa án góp phần giáo dục công dân trung thành với Tổ quốc, nghiêm chỉnh chấp hành pháp luật, tôn trọng những quy tắc của cuộc sống xã hội, ý thức đấu tranh phòng, chống tội phạm, các vi phạm pháp luật khác”

   Như vậy, chính quy định trên của Luật Tổ chức Tòa án khuyến khích người dân tham dự các phiên tòa xét xử công khai.

  Vì vậy, chúng tôi yêu cầu TAND HN chấm dứt ngay ngăn cản người dân dự các phiên tòa công khai

   Chúng tôi được nghe nói rằng cách đây khoảng 10 năm có một sự cố về an ninh tại TAND HN, do đó TAND HN muốn kiểm soát chặt chẽ việc ra vào của những người tham dự phiên tòa, để đảm bảo an ninh cho Tòa án và nhân viên của Tòa án. Tuy nhiên, mọi biện pháp đảm bảo an ninh phải đúng Hiến pháp và luật, không thể tùy tiện ngăn cản người dân thực hiện quyền của mình theo Hiến pháp và luật, xâm phạm đến nguyên tắc xét xử công khai.

   Chúng tôi đề xuất như sau (riêng đối với TAND HN, nếu cần biện pháp đảm bảo an ninh):

1. Mọi người ra vào Tòa án đều phải xuất trình giấy tờ tùy thân và được phát thẻ đánh số để ra vào Tòa.

2. Có máy quét an ninh để phục vụ kiểm tra những người ra vào Tòa án.

3. Tòa án có thể thông báo do sức chứa có hạn nên chỉ có khoảng 500 người (ngoài cán bộ nhân viên của Tòa án) được vào khu vực Tòa án, nên khi có quá 400 người trong Tòa, Tòa sẽ hạn chế người vào trong và ưu tiên người có giấy mời, giấy triệu tập vào Tòa án.

4. Trong trường hợp có vụ án được đông đảo người dân quan tâm, muốn tham dự, Tòa án nên tạo điều kiện bằng những cách như: (i) có truyền hình trực tiếp và thu xếp họ ngồi tại các phòng khác; (ii) bắc loa để mọi người có thể theo dõi phiên tòa từ sân của Tòa hoặc đứng ngoài Tòa án (như trước đây đã từng làm).
Ngoài ra chúng tôi góp ý thêm:

5. TAND HN cần vận hành trang web của mình, không để sơ sài như hiện nay, cung cấp thông tin về xét xử đầy đủ cho mọi người, trong đó có chúng tôi – các luật sư. Qua tìm hiểu trang web các Tòa án địa phương, trang web của TAND HN có ít nội dung nhất.

6. Trong sân của TAND HN có nhiều xe ô tô của cán bộ nhân viên Tòa án, chiếm không gian của Tòa án, là nơi công cộng của giới luật (trong đó có các luật sư) và dân chúng lui tới, ảnh hưởng đến mỹ quan của Tòa án, nơi lẽ ra phải trang nghiêm và thoáng. Việc nhân dân đi vào Tòa án nhân dân “của mình” phải qua ngách cổng phụ là điều không nên, phản cảm. Để tôn trọng người dân, họ phải được đi vào Tòa bằng lối cổng chính.

   Căn cứ Khoản 1 Điều 17 và các Khoản 2, 3, 4 Điều 18 Luật Tiếp công dân, chúng tôi đề nghị Ông Chánh án TAND HN bố trí sớm nhất một buổi tiếp công dân – là những luật sư ký tên dưới đây, để nghe phản ánh và giải quyết những nội dung chúng tôi yêu cầu, đề xuất hoặc góp ý đã nêu trên, và sẽ được tiếp tục nêu trong buổi tiếp công dân này.

(Địa chỉ liên hệ của các luật sư ký tên: Luật sư Trần Vũ Hải – 28 phố Nam Đồng – quận Đống Đa – thành phố Hà Nội; số điện thoại: 0903.41...)
                                                                                                      Trân trọng.

                                                                                                          Ký tên

Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

PHẢN HỒI VỀ VIỆC BÁO DOANH NGHIỆP VIỆT NAM VÀ MỘT SỐ BÁO QUỐC DOANH HÙA THEO MANG TÍNH BẦY ĐÀN THÔNG TIN MỘT CHIỀU KHÔNG ĐÚNG SỰ THẬT, KHÔNG CÓ CĂN CỨ PHÁP LÝ VU CÁO, BÔI NHỌ NGƯỜI TỐ CÁO

VỤ HIỆU TRƯỞNG TIỂU HỌC ĐẶNG CƯƠNG, AN DƯƠNG, HẢI PHÒNG TÁT NGƯỜI TỐ CÁO GÂY XÔN XAO DƯ LUẬN CỘNG ĐỒNG MANG VÀ SAU ĐÓ MỘT SỐ BÁO QUỐC DOANH ĐĂNG TIN VỀ NGƯỜI TỐ CÁO. PHẢN HỒI CỦA BÀ BÙI THỊ QUÝ VỀ VIỆC BÁO CHÍ QUỐC DOANH ĐĂNG THÔNG TIN MỘT CHIỀU. BÀ QUÝ KÈM THEO ĐƠN GỬI BỘ THÔNG TIN TRUYỀN THÔNG VÀ SỞ THÔNG TIN TRUYỀN THÔNG HẢI PHÒNG LÀM RÕ TRÁCH NHIỆM CỦA CÁC BÀI BÁO NÀY.

Tôi là Bùi Thị Quý – thủ quỹ trường tiểu học Đặng Cương – xã Đặng Cương – huyện An Dương – thành phố Hải Phòng.
Số điện thoại: 0906.117.651

Sau khi đọc bài báo Doanh nghiệp Việt Nam đưa tin ngày 17/3/2016 “Vụ tố hiệu trưởng trường tiểu học Đặng Cương uẩn khúc cần được làm rõ”, tôi thấy rất bức xúc trước việc làm của những người viết báo, làm báo không rõ từ đâu tới, trong khi đó tôi là người gửi đơn lên thông tin đại chúng, là người gửi đến các tòa soạn báo. Nhưng những phóng viên trong tòa soạn báo Doanh nghiệp Việt Nam không ghi rõ bút danh đã đăng, những tên không đúng sự thật, chứng cứ hoàn toàn vu khống, lấy thông tin một chiều từ người bị tố cáo để viết bài. Tôi thiết nghĩ không hiểu các phóng viên viết bài báo này vì động cơ gì, tôi rất mong đã là nhà báo hưởng lương là thuế của nhân dân thì phải viết đúng và công tâm, trong bài viết cụ thể tôi thấy như sau:
-         Do bị tố cáo bà Thủy hiệu trưởng đã cung cấp với báo chí là tôi có thâm hụt quỹ 20.000.000đ (Hai mươi triệu đồng), đây là một việc hoàn toàn vu khống bởi lẽ trên sổ sách kế toán và báo cáo tài chính hàng tháng, hàng quý không bao giờ có việc thâm hụt quỹ. Nếu vậy sẽ không báo cáo quyết toán được, để việc này được rõ, một lần nữa tôi đề nghị thanh tra tài chính, kiểm toán mở sổ sách để kiểm tra lại.
-         Như bài báo bà Thủy cung cấp tôi đã bỏ làm một tháng và ẵm trọn số tiền ăn tháng 1/2015 của học sinh là 72.000.000đ (Bảy mươi hai triệu đồng) đi, tôi rất bức xúc trước sự vu khống của bà Thủy, thực tế tiền ăn tháng 1/2015 tôi có thu đầu tháng bà Thủy có vay của bếp ăn 10.000.000đ (Mười triệu đồng) để đi quan hệ với Sở GD&ĐT Hải Phòng, cho 3 đồng chí đi thi giáo viên giỏi của thành phố Hải Phòng gồm: đồng chí Ngoan, đồng chí Huyền và đồng chí Bình.
Thực tế tiền ăn không phải là 72.000.000đ(Bảy mươi hai triệu), không có số liệu nào chứng minh số tiền ăn này, tôi thu đến đâu nộp hết kho bạc đến đấy, nếu cần thiết yêu cầu kế toán mở sổ sách đã báo cáo ở kho bạc. Một lần nữa tôi yêu cầu thanh tra lại cả bếp ăn vì đây toàn là số liệu vu khống.
Việc tôi bỏ làm một tháng là không có căn cứ, con trai tôi bị tai nạn trong thành phố Hồ Chí Minh lúc đó là chiều tối ngày 4/2/2015 tôi có gọi điện thoại xin phép và đi vào đó ngay. Vào đến đó tôi tiếp tục gọi điện thoại và đề nghị sắp xếp giúp tôi cả hai đồng chí trong Ban giám hiệu nhà trường đã biết rõ việc này. Cùng thời gian đó sau một tuần tôi có trở về vì lúc đó là tết nguyên đán, và tiếp tục như mọi người tôi nghỉ tết nguyên đán, trong buổi nhận quà tết tôi có đến trường, nghỉ tết xong tôi tiếp tục đi làm. Như vậy thông tin tôi bỏ làm là không đúng sự thật, thông tin này là hoàn toàn không có cơ sở.
Là một đảng viên lại công tác trong trường hơn 20 năm tôi thấy bà Thủy mới nhận chức hiệu trưởng nhưng có nhiều năm sai phạm, tôi đã viết thư tay gửi bà Thủy nhằm để rút kinh nghiệm và tránh những sai phạm tiếp theo. Vì từ khi làm hiệu trưởng bà Thủy thường xuyên họp bất thường với giáo viên chủ nhiệm (GVCN) trong các giờ ra chơi, không cần họp với kế toán, thủ quỹ về việc thu chi nên tôi không có cơ hội góp ý. Trong thư tay tôi có viết và đề nghị với bà Thủy những vấn đề chưa rõ ràng minh bạch chứ không có một lời lẽ nào đe dọa và khống chế (thực tế tôi vẫn còn lưu lại bức thư đó làm bằng chứng). Nhưng bà Thủy không nhận thức được mà vẫn cố tình làm sai và còn thách thức đe dọa tôi nhiều lần, xúc phạm tôi những lời nói và hành động thiếu văn hóa phi đạo đức, phi giáo dục không thể chấp nhận được. Trước cuộc họp hội đồng bà Thủy còn đe dọa tôi “Chấp cả bão số 12”,  những việc làm sai trái của bà Thủy tôi có làm đơn gửi nhà trường, nhà trường đã tiến hành họp để giải quyết nhưng bà Thủy cố tình không nhận ra sai phạm, và thách thức với tôi và toàn thể cán bộ giáo viên trong trường là muốn gửi đơn đi đâu thì gửi.
Tôi đã gửi đơn theo đúng trình tự từ xã, đến huyện và thành phố Hải Phòng, thời gian gửi đơn của tôi từ tháng 8/2014 đến nay đã quá lâu, trong thời gian đó bà Thủy nói là: “tôi đã lo lót hết rồi, chẳng ai giải quyết đơn của bà đâu, tốt hơn hết là bà nên rút đơn, bà cần gì thì bà cứ nói”. Vô cùng bức xúc trước những hành động và lời nói đó tôi đã hai lần gửi đơn đến công an thành phố Hải Phòng PA83, hai lần gửi đơn đến UBND huyện An dương, Ban Nội chính thành ủy Hải Phòng, các cấp đã ra quyết định giải quyết nhưng cố tình kéo dài cho đến nay vẫn chưa có kết luận. Vì quá bức xúc tôi đã gọi điện cho lãnh đạo UBND huyện An Dương thì chỉ nhận được câu trả lời để xoa dịu tôi, và né tránh giải quyết, gọi nhiều quá thì hiện nay lãnh đạo đã chặn cuộc gọi của tôi, không trả lời. Còn Ban nội chính thành ủy Hải Phòng là cơ quan phòng chống tham nhũng của đảng thì họ trả lời thẳng tôi là không giải quyết được, đề nghị tôi làm đơn gửi ông Thành Chủ tịch kiêm Bí thư thành ủy Hải Phòng giải quyết.
Mâu thuẫn đi đến đỉnh điểm khi ngày 30/1/2016 tôi đang ngồi chờ trong phòng trực bà Thủy có bước vào nói với tôi những lời nói thiếu văn hóa không đúng với đạo đức nhà giáo cùng với những hành động không thể chấp nhận được như chỉ tay vào mặt tôi. Bản thân bị xúc phạm tôi hất tay bà Thủy ra bà Thủy đã tát vào mặt tôi trước, không thể kìm nén được do phản ứng tự vệ tôi đã tát lại bà Thủy và xảy ra xô sát đánh nhau, lúc đó có 3 giáo viên tại đó chứng kiến trong phòng trực, còn phụ huynh ở bên ngoài sân nên không biết. Sau đó tôi là người trực tiếp gọi điện thoại cho công an xã, trưởng phòng giáo dục và phó chủ tịch UBND huyện An dương về giải quyết, nhưng sự việc từ đó đến nay không thấy một cơ quan nào kết luận về vụ việc đánh nhau, trong khi tôi là người bị đánh và là người gọi tất cả các cơ quan đến giải quyết. Trong số những người ngồi làm chứng tại phòng trực của trường có một cô giáo là đảng viên, tôi không hiểu vì lý do gì mà không dám nói thẳng nói thật, không dám đấu tranh với hành động sai trái phi đạo đức phi giáo dục của một người lãnh đạo trong ngành giáo dục.
Cùng bức xúc và chia sẻ với tôi ngày 18/3/2016, một phóng viên của báo Pháp luật đời sống đã không chịu nổi trước những thông tin không có căn cứ này, đã trực tiếp đến gặp gần 20 phụ huynh của trường tiểu học Đặng Cương và trao đổi với tôi như sau:
Em đến gặp 3 phụ huynh tại thôn Tự Lập – xã Đặng Cương họ đều bức xúc và có nói các cơ quan nhanh chóng vào cuộc  giải quyết, để thế này con em họ thiệt lắm. Sau đó em có gặp chị Phương ở thôn Tự Lập có con học lớp 4C chị ấy gặp được nhà báo nói: “hiệu trưởng không thiếu một lời lẽ nào, chị ấy nói về tư cách của hiệu trưởng không thể chấp nhận được, ăn nói thiếu văn hóa, không có đạo đức, coi thường mọi người, ăn mặc nhố nhăng, không thể ăn mặc như vậy đến trường được, tiền thu quá nhiều cứ vẽ ra lấy tiền của phụ huynh đi ngoại giao là không được, đề nghị phải giải quyết ngay việc này”. Phóng viên lại tiếp tục đi đến cổng trường trước giờ ra về, khi được biết là phóng viên phụ huynh họ đổ xô tới, thậm chí bà Hoàng Thị Từ ở thôn Chiến Thắng do bức xúc quá còn xin lỗi phóng viên “chửi hiệu trưởng là con nọ, con kia thu tiền của phụ huynh quá nhiều, mua mành rèm, mua ti vi để làm gì, để ôm nhau, hôn nhau à”. Phụ huynh này còn bức xúc trước vụ việc hiệu trưởng đánh bà Quý “nếu là tôi, tôi sẽ cho con này một bài học và đánh tan mặt nó ra, nó không đủ tư cách để làm hiệu trưởng”. Bà Nguyễn Thị Xuân năm nay đã ngoài 60 tuổi ở thôn Chiến Thắng nói: ”tôi cũng là giáo viên đã nghỉ hưu có 2 cháu nội ngoại, 1 đứa học lớp 4B, 1 đứa học lớp 2B, tháng 2 nghỉ tết và nghỉ nhiều nhưng tiền học vẫn phải nộp đủ 420.000đ/1 tháng, như vậy là quá cao, tôi cũng là giáo viên khi nó lên hiệu trưởng nó thu quá nhiều, từ tháng này không cho cháu học thứ 6 nữa nó cứ vẽ ra để nó thu tiền chiều thứ 6 mỗi đứa 120.000đ/1 tháng, phải giải quyết việc này không thể để được. Còn nói về phẩm chất đạo đức nhà giáo của con người này là không được, ở chợ người dân người ta cũng không như nó”.
Tiếp đó còn rất nhiều phụ huynh khác phóng viên đã kịp ghi âm lại, không kịp chép vì quá bức xúc nên họ đã trút hết lên đầu nhà báo. Phóng viên lại tiếp tục đi đến địa điểm khác ngoài cổng trường gặp bác Long là ông của 2 cháu học lớp 4 và lớp 3 đang làm dưới ruộng đào chân đi ủng, tay đeo găng vừa làm vừa nói với phóng viên “tôi quá bức xúc vì nông dân thì quá vất vả, thu nhập thấp thế mà cứ đều như vắt chanh mỗi tháng thu của 1 học sinh 450.000đ tiền học trong khi thu không có phiếu thu, các khoản thu thì không rõ ràng, mập mờ. Hỏi GVCN thì bảo do chỉ đạo của hiệu trưởng, còn hiệu trưởng thì chúng tôi thấy không đủ tư cách đạo đức gì mà sao hàng bao nhiêu báo chí như vậy mà không giải quyết”. Cùng lúc đó anh Lộc đang làm ở ruộng đào gần đó có con học lớp 3D cũng nhảy lên trên bờ cùng chung nỗi bức xúc với ông Long và nói “thu tiền học quá cao, cứ vẽ ra thu thứ 6, tiền thu không rõ ràng, không công khai với phụ huynh, nhất là tiền đồng phục và sách giáo khoa, thu tạm ứng trước và không thanh toán lên đến cả  triệu đồng”... rất nhiều căng thẳng bức xúc, lúc đó phóng viên chỉ kịp ghi âm lại, không kịp chép. Gần lúc ra về phóng viên có hỏi các bác một câu như thế này: Sự việc đang được các cơ quan làm rõ, nhưng nếu làm xong mà cô Thủy không được làm hiệu trưởng nữa thì ý kiến các bác thế nào trong việc này. Các bác phụ huynh đều đồng thanh nói: “tốt quá chúng tôi muốn đuổi cô này ra khỏi trường từ lâu lắm rồi nhưng mãi chưa được, nếu sớm được ngày nào phụ huynh chúng tôi được nhờ ngày ấy, thôi các chú cố lên làm thế nào càng nhanh càng tốt nhưng nhớ phải làm để đuổi nó ra khỏi trường nhé”.
Qua minh chứng thực tế của bản thân tôi là nguyên đơn đã công khai minh bạch toàn bộ sai phạm của hiệu trưởng, cộng với sự bất đồng về quan điểm không minh bạch giữa hiệu trưởng với phụ huynh học sinh trong trường là những minh chứng không thể chối cãi hay phủ nhận được sai phạm về tài chính của bà Thủy. Bản thân tôi, tôi khẳng định không dây dưa, nợ nần bất cứ một đồng nào về tiền ăn hay bất cứ khoản tài chính nào của nhà trường, như báo Doanh nghiệp Việt Nam đã đưa tin một chiều không có phản biện của tôi, và việc này báo Doanh nghiệp Việt Nam phải hoàn toàn chịu tính pháp lý trước pháp luật về tội vu khống tôi.
                                                                  
                                                          Hải phòng, ngày 25 tháng 3 năm 2016
                                                                                                        Bùi Thị Qúy

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

ĐƠN ĐỀ NGHỊ
“V/v nhà báo đăng sai sự thật khi tìm hiểu thông tin một chiều”

                   Kính gửi:    - Bộ Thông tin truyền thông
                                      - Sở thông tin truyền thông Hải Phòng

Tên tôi là: Bùi Thị Quý nhân viên trường tiểu học Đặng Cương – xã Đặng Cương – huyện An Dương – thành phố Hải Phòng làm đơn đề nghị với Bộ thông tin truyền thông và Sở thông tin truyền thông giải quyết một việc như sau:

Thời gian gần đây tôi đã gửi đơn đến các cơ quan báo chí đưa lên công chúng về việc bà Lê Thị Thu Thủy hiệu trưởng trường tiểu học Đặng Cương có dấu hiệu tham ô công quỹ, vi phạm đạo đức nghề nghiệp và đánh nhân viên trong giờ làm việc.

Sau khi đọc bài báo Doanh nghiệp VN ngày 17/3/2016 không hiểu vì lý do gì, động cơ nào mà tôi thấy nhà báo viết hoàn toàn sai sự thật, và có những chứng cứ vu khống tôi. Cụ thể tôi không thâm hụt tiền quỹ 20.000.000đ (Hai mươi triệu đồng) của nhà trường.

Trong lá thư tay tôi góp ý những sai phạm của bà Thủy với những chi tiết rất chính xác, không có một từ ngữ nào đe dọa (hiện tại tôi vẫn còn giữ lá thư đó). Nhưng bài báo đã viết tôi ẵm trọn 72.000.000đ (Bảy mươi hai triệu đồng) tiền ăn bỏ đi một tháng, đây là số liệu hoàn toàn vu khống, tôi khẳng định không có việc này. Không biết vì động cơ gì mà nhà báo đã làm việc này, tôi đề nghị các cơ quan chức năng làm rõ sự việc, cụ thể thanh tra lại bếp ăn bán trú.

Việc hiệu trưởng đánh tôi trong giờ làm việc là hoàn toàn công khai trước sự chứng kiến của giáo viên trong trường, do bị tôi tố cáo những việc làm sai trái của mình nên đã nhiều lần bà Thủy gây mâu thuẫn với tôi. Đỉnh đim là ngày 30/1/2016 bà đã cố tình xúc phạm và có những lời nói thiếu văn hóa, sau đó là tiến sát đến tôi và đã tát tôi. Sau đó tôi có gọi chính quyền, công an xã, trưởng phòng giáo dục, phó chủ tịch UBND huyện An Dương về giải quyết.

Việc phụ huynh làm chứng là do bà Thủy đề nghị các phụ huynh vào, thực tế phụ huynh ở ngoài sân trường không biết gì, việc bà Thủy đánh tôi trong phòng trực và tôi có đánh lại theo bản năng tự vệ thì lúc đó có đồng chí Quang nhân viên y tế chạy vào can ngăn.

Như vậy những phản ánh trên của báo Doanh nghiệp VN là không chính xác khi nhà báo mới chỉ nghe thông tin một chiều từ phía bà Thủy, những thông tin đó mang tính chất vu khống, không có cơ sở. Như vậy báo Doanh nghiệp VN phải chịu trách nhiệm trước những thông tin không có thực của mình.

Cũng như báo Doanh nghiệp VN, báo VTC cũng ra ngày 18/3/2016, tôi chưa hề cung cấp bất cứ thông tin nào cho báo, tôi chưa gặp người yêu cầu để lấy thông tin nhưng nhà báo Minh Khang không hiểu vì động cơ gì đã đăng hoàn toàn sai sự thật, vu khống tôi.

Ngày 23/3/2016 báo Gia đình net cũng đăng bài khi chỉ lấy thông tin một chiều, ngay bản thân tôi cũng không gửi đơn tới báo này, tôi chưa được gặp và cung cấp thông tin nhưng bài báo vẫn đăng những thông tin không chính xác.

Với phản ánh không trung thực của 3 số báo trên, tôi đề nghị Sở thông tin truyền thông Hải Phòng xem xét giải quyết với những nhà báo khi viết bài phải công khai dân chủ, làm đúng với lương tâm người cầm bút. Và phải chịu trách nhiệm trước những thông tin sai sự thật đã đưa lên công chúng theo đúng luật báo chí, để đúng với trách nhiệm của người làm báo là sống bằng tiền thuế của nhân dân.

                                                                                                                                                                                                                                                          Ngày 25 tháng 3 năm 2016
                                                                                                       Người viết đơn                                                                                                                                          Bùi Thị Qúy                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                
                                                                                                                                                                                                      

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

BẢN LÊN TIÊNG CỦA HỘI GIÁO CHỨC CHU VĂN AN

BẢN LÊN TIÊNG CỦA HỘI GIÁO CHỨC CHU VĂN AN
(V/v Phản đối việc làm vi hiến, vi pham pháp luật của CA TP. Hồ Chí Minh đối với thầy giáo Phạm Minh Hoàng)
   

   Ngày 20/3/2016 vừa qua, thầy giáo Phạm Minh Hoàng đã tổ chức buổi trao đổi về kỹ năng sống cho các bạn trẻ. Nhưng đáng tiếc, buổi học diễn ra được 1 tiếng đồng hồ thì công an, dân phòng ập vào. Khóa học bị hủy bỏ, nhiều em đã bị hành hung, bị bỏ đói trong vòng nhiều giờ và sau đó còn bị bắt đưa về các đồn công an để tạm giam và thẩm vấn. Riêng thầy Phạm Minh Hoàng, công an đã tách ly ông nhiều giờ để gây áp lực, buộc thầy phải cho kiểm tra máy tính và những tư liệu cá nhân.

   Sau sự cố nói trên, trong mấy ngày liên tục, CA TP.HCM đã buộc thầy Hoàng tiếp tục làm việc và muốn thầy phải ký tên đóng tiền phạt từ 10 đến 20 triệu đồng. Đồng thời yêu cầu thầy Hoàng phải ký cam kết làm đơn xin phép thành lập HGCCVA hoặc giải tán. Sau 3 ngày làm việc thầy Hoàng đã không chấp nhận yêu cầu phi lý của CA TP.HCM.

   Chúng tôi nhận định rằng :

   1/ Hội Giáo chức Chu Văn An (HGCCVA) được thành lập ngày 5/1/2016 với mục đích tôn chỉ rõ ràng, công khai và được sự đồng tình ủng hộ của dư luận xã hội. Cho đến nay nhà nước cộng sản Việt Nam không hề có bất cứ một phản biện nào về mục đích, nội dung tôn chỉ của hội đề ra từ ngày thành lập.

   Quyền lập hội là một trong các quyền cơ bản của công dân được ghi nhận ngay từ bản Hiến pháp đầu tiên của chính quyền CS Việt Nam - Hiến pháp năm 1946 và tiếp tục được ghi nhận trong các bản Hiến pháp sau này. Năm 1982, nhà nước CS VN đã tự nguyện cam kết tham gia Tuyên Ngôn Quốc Tế về Nhân Quyền của Liên Hợp Quốc năm 1948 và Công ước về các quyền dân sự và chính trị năm 1966, trong đó đề cập đến quyền tự do hiệp hội của cá nhân. Do đó, việc thành lập Hội giáo chức Chu Văn An nói chung và việc thầy Phạm Minh Hoàng hay các nhà giáo khác tham gia Hội hoàn toàn phù hợp Hiến Pháp Việt Nam và những công ước quốc tế mà Việt Nam đã ký kết tuân thủ.

   2/ Việc tổ chức buổi trao đổi về kỹ năng sống thể hiện tâm huyết chính đáng của thầy Hoàng và đáp ứng nhu cầu chính đáng của các bạn trẻ để có cuộc sống tốt hơn là một việc làm hoàn toàn phù hợp với nhu cầu giáo dục nói chung và với tôn chỉ của HGCCVA. Kỹ năng mềm là một thuật ngữ có liên quan đến trí tuệ cảm xúc của con người trong cuộc sống, nội dung của nó bao hàm tư duy phản biện, kỹ năng sống và sự đồng cảm. Đây là một việc làm hữu ích cho xã hội, đáng ra nhà nước phải khuyến khích nâng đỡ. Trong luật pháp cũng như trong hệ thống văn bản dưới luật của nhà nước không có bất cứ một văn bản nào, điều khoản nào cấm. CA TP.HCM đã vi phạm hiến pháp và luật pháp, chống lại sự phát triển của con người, khi phá hoại và ngăn cản buổi sinh hoạt của thầy Phạm Minh Hoàng.

   HGCCVA cực lực phản đối việc CA TP.HCM ngăn cản, sách nhiễu việc làm chính đáng, hữu ích cho xã hội của thầy giáo Phạm Minh Hoàng và cách hành xử côn đồ đối với các bạn trẻ tham gia học tập, thực hiện ước mơ chính đáng của mình.

   HGCCVA xác định việc thành lập hội hoàn toàn phù hợp với Hiến Pháp Việt Nam và mục tiêu, tôn chỉ của hội hoàn toàn chính đáng với lý tưởng phục vụ quyền lợi dân tộc.

   HGCCVA mong các hội đoàn, các cơ quan truyền thông trong và ngoài nước lên tiếng hỗ trợ nhằm ngăn chặn những hành vi trái với đạo lý và pháp lý của CA TP.HCM như đã nêu trên.
                                                                              

                                                                 Hà Nội, ngày 24 tháng 3 năm 2016

                                                                       Hội Giáo chức Chu Văn An