Nguyễn Trọng Vĩnh
Đọc bài dưới đây càng thấy con mắt nhìn của nhà
ngoại giao kỳ cựu Nguyễn Trọng Vĩnh vẫn giữ được tinh bén như thuở còn đương
chức. Cụ đã chỉ ra rất trúng tim đen của “đồng chí Tàu” muốn gấp rút đào tạo
thêm vài nghìn tay sai bán nước để tiếp tay cho bước leo thang nguy hiểm
trong hành động xâm lược của chúng – theo cách nói rất ý nhị của Cụ: “Họ
sẽ giáo dục chính trị, văn hóa Trung Quốc cho [số người này] thấm nhuần tư
tưởng và trách nhiệm làm “phiên thần” của “Đế chế Đại Hán tộc”” – mặc dù
không một ai tỉnh táo trong 90 triệu con dân Việt không đinh ninh rằng loại
người biết “đón bắt cơ hội” này trong hàng ngũ “Đảng ta”, những “chẫu chàng
gặp mưa rào”, đến nay cũng đã có dư.
Đặc biệt, vị lão tướng còn nhìn sâu vào bụng dạ của
kẻ đã quá nhanh nhảu hưởng ứng “chỉ thị” của tỉnh Quảng Đông, viết ngay công
văn gửi các bộ ngành trong cả nước: “Người có “sáng kiến” chủ trương việc
đi học này còn có ý tỏ cho “nước bạn” biết là thần phục họ, coi họ là bậc
thầy trong công tác và kinh nghiệm hay để mong ông Tập qua đường dây nóng gợi
ý với Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đề cử vào vị trí cao trước Đại hội Đảng
Việt Nam khóa XII tới”? Trúng phóc Cụ ơi!
Cuối bài viết của mình, tác giả kết luận: “Trong
khi Trung Quốc đang lấn chiếm vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của ta,
thái độ hung hăng bạo ngược, quyết tâm tiến chiếm biển, đảo của chúng ta và
thóa mạ ta “đưa đứa con hoang đãng trở về nhà” mà Đảng, Chính phủ hoặc một
nhóm nào đó lại làm những việc có tính chất “làm thân”, “cầu hòa” như nêu
trên đây, thì thật là nhục nhã”.
Thưa cụ Vĩnh: chúng tôi thiển nghĩ, nếu các vị ấy cứ
nuốt nhục mà làm thì đã đi một nhẽ. Nhưng họ lại coi đây là biểu hiện của
liên minh “ý thức hệ”, liên minh giữa hai đảng cộng sản với nhau kia. Mà liên
minh “ý thức hệ” thì trớ trêu thay... không liên quan gì đến việc đất nước
đang bị lũ nhân danh “ý thức hệ” ở Bắc Kinh thực hiện dã tâm chiếm cướp. Đảng
là đảng, cướp là cướp, mặc bọn chúng luôn phân thân từ đảng sang cướp
song “Đảng ta” trước sau vẫn “giữ lòng chung thủy”, chỉ tiếp nhận ở chúng
phần “đảng” mà thôi. Tài thật! “Biện chứng” đến thế là cùng! Nhưng một
“lôgic” như thế theo chúng tôi, chắc chắn sẽ dẫn đến một hệ quả đương nhiên
trong nhận thức; ấy là: “Đảng ta” giờ đây không chỉ đang mất hết tính chính
danh mà cũng đang đánh mất cả cái tư thế chính nghĩa mà trước kia họ
đã có. Đảng chẳng còn liên quan gì đến công cuộc chèo chống cho vận mệnh sinh
tồn của dân tộc mà dân chúng khắp nước lâu nay đang sục sôi và nhiều thành
phần ưu tú đang ra sức lên tiếng “gọi đàn”, bảo nhau vào cuộc. Thế có phải là
“sự chuyển hóa giữa hai mặt đối lập” đang tự nó thực hiện đúng quy luật hay
không?
Nói thế chắc Cụ cũng ngầm hiểu, việc yêu cầu ông
Nguyễn Phú Trọng từ chức như dư luận vẫn râm ran mới đây có lẽ cũng không cần
thiết nữa rồi, bởi lịch sử đã hội đủ yếu tố để xuất hiện những đòi hỏi cao
hơn thế nhiều.
Hy vọng một thời gian nữa thực tiễn sẽ có câu trả
lời để Cụ và chúng tôi cùng chứng nghiệm.
Nguyễn Huệ Chi
|
Được biết người ta mới cử một đoàn cán bộ
cấp vụ sang Trung Quốc để học xây dựng Đảng và công tác cán bộ.
I. Những người được cử đi học được gì?
- Được một chuyến tham quan du lịch (bằng tiền nhà
nước cũng tức là của dân đóng góp).
- Được nghe cán bộ Trung Quốc thuyết giảng cái gì
Trung Quốc cũng hay cũng giỏi để mà thán phục.
- Được ăn cơm Tàu, được chiêu đãi nồng hậu, có quà cáp
hoặc được thưởng thức gái Trung Quốc. Ăn cơm Trung Quốc thì phải nói hữu nghị
với họ, biết ơn họ mặc dầu họ đang cướp biển, đảo của nước mình. Cũng có người
trở thành thân Trung Quốc hoặc thành người của họ, về sẽ tuyên truyền cho họ.
Người có “sáng kiến” chủ trương việc đi học này còn có
ý tỏ cho “nước bạn” biết là thần phục họ, coi họ là bậc thầy trong công tác và
kinh nghiệm hay để mong ông Tập qua đường dây nóng gợi ý với Tổng Bí thư Nguyễn
Phú Trọng đề cử vào vị trí cao trước Đại hội Đảng Việt Nam khóa XII tới.
II. Họ học được gì?
Cứ đem “Tuyển tập Hồ Chí Minh” ra học và dạy thì có đủ
lời hay, ý đúng trong mọi công tác, kể cả công tác xây dựng Đảng và công tác
cán bộ.
Hãy đọc lại các nghị quyết của Đảng Lao động và Đảng
Cộng sản cũng đã thấy tiêu chuẩn “Cán bộ là đủ Đức, Tài; Đức là chủ
yếu” được ghi nhiều lần rồi. Trong các nghị quyết và tài liệu cũng đã từng
ghi “lựa chọn, đề bạt, bổ nhiệm cán bộ phải là người có đạo đức và năng lực
và được tín nhiệm”, vấn đề là có thực hiện đúng thế không, việc gì phải
sang Trung Quốc về nói là học được những điều đó.
“Lựa chọn quần chúng ưu tú, được thử thách để kết
nạp vào Đảng và Đảng viên phải tiên phong gương mẫu trong mọi việc” cũng đã
có trong các chỉ thị, nghị quyết cả rồi, phải đâu đoàn cán bộ phải sang Trung
Quốc mới học được đem về những điều tưởng là “mới” ấy!
Hơn nữa, cứ tổng kết từ Việt Nam ta cũng thiếu gì kinh
nghiệm phong phú, cần gì phải đi học ai. Trong kháng chiến gian khó ác liệt có
điều kiện thử thách thực tế nên phát triển Đảng cũng như tuyển chọn, đề bạt cán
bộ đúng nhiều, có sai cũng rất ít. Trong hòa bình, chức quyền nhỏ nhất cũng
phải là Đảng viên mới được giao nên nhiều người chẳng vì lý tưởng chẳng tiên
phong gương mẫu cũng tìm mọi cách để được vào Đảng. Tiếp đến tham nhũng tràn
lan “dột từ nóc” (Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh nói), rồi “mua quan bán chức”, ưu
tiên “con ông cháu cha” nên Đảng suy thoái, người có thực tài, thực đức, cương
trực thì gạt bỏ, một số có học hàm dễ kiếm bằng giả, cơ hội, vô tài, bất đức,
nịnh bợ thì được trọng dụng.
Nghe đâu còn có chủ trương hai thành phố lớn Hà Nội và
TP Hồ Chí Minh mỗi nơi sẽ gửi 100 cán bộ sang Trung Quốc để họ đào tạo. Nếu
đúng thì đây là chủ trương “gửi trứng cho ác”!
Nhà cầm quyền Trung Quốc sẽ làm gì?
Trước hết họ đối xử nhiệt tình nồng hậu, họ sẽ “mua”
và gài bẫy “mỹ nhân kế”, đây là nghề truyền thống của họ, họ đã thực hiện thành
công ngay cả đối với những người lãnh đạo cao nhất của một số nước. Họ sẽ tuyên
truyền cho 200 cán bộ đó: Trung Hoa là trung tâm của thiên hạ, sẽ là siêu cường
lãnh đạo thế giới. Họ sẽ giáo dục chính trị, văn hóa Trung Quốc cho thấm nhuần
tư tưởng và trách nhiệm làm “phiên thần” của “Đế chế Đại Hán tộc”.
III. Sao lại vào lúc nước sôi lửa bỏng đương diễn ra?
Trong khi Trung Quốc đang lấn chiếm vùng đặc quyền
kinh tế và thềm lục địa của ta, thái độ hung hăng bạo ngược, quyết tâm tiến
chiếm biển, đảo của chúng ta và thóa mạ ta “đưa đứa con hoang đàng trở về nhà”
mà Đảng, Chính phủ hoặc một nhóm nào đó lại làm những việc có tính chất “làm
thân”, “cầu hòa” như nêu trên đây, thì thật là nhục nhã.
Kẻ xâm lược thì phải gọi là kẻ thù, không thể khác.
Năm 1979, Tổng Bí thư Lê Duẩn nói thế lực bành trướng Trung Quốc là kẻ thù
truyền kiếp của nhân dân ta, rất đúng.
Trong tình hình ác liệt, một mất, một còn như hiện nay
mà gửi cán bộ cho nước thù đào tạo để làm thân thì thử hỏi trong họ còn có chút
nào dòng máu Lạc Hồng và chút nào chí khí quật cường của dân tộc Việt Nam nữa
không?
N. T. V. theo BVN.