Công đoàn độc lập phải là tổ chức xã hội do
chính công nhân thành lập, thật sự hướng đến công nhân, lấy công nhân làm trung
tâm và bảo vệ quyền lợi thiết thực của mỗi công nhân trong từng nhà máy, xí
nghiệp.
Công đoàn độc lập không thể là một tổ chức hữu
danh vô thực như Tổng liên đoàn lao động Việt Nam (TLĐLĐVN) và các cấp công
đoàn cơ sở của hệ thống nhà nước, khi các tổ chức này đã chỉ được biết đến như
một khâu trung gian hưởng thụ 2% trên tổng quỹ lương doanh nghiệp mà chưa hề
đồng thuận với bất kỳ yêu cầu biểu thị chính đáng nào của công nhân trong gần
1.000 cuộc đình công tự phát hàng năm.
Về mặt pháp lý, bất kỳ cuộc đình công nào cũng
phải có sự chấp thuận của TLĐLĐVN. Nhưng thực tế đã minh chứng một sự thật quá
chua chát là TLĐLĐVN chưa bao giờ lãnh đạo, tổ chức hoặc hỗ trợ bất kỳ vụ đình
công nào. Tất cả các cuộc đình công ở Việt Nam đều mang tính tự phát nhưng đều
bị xem là bất hợp pháp. Thậm chí các cuộc đình công phản đối hành động xâm lăng
của Trung Quốc đã vượt tầm kiểm soát như đã xảy ra trong tháng qua. Trong
các vụ biểu tình của công nhân ở Bình Dương, Đồng Nai và Hà Tĩnh các tổ chức
của TLĐLĐVN, được mang danh là đại diện của công nhân, đã hoàn toàn vô dụng và
để cho những kẻ xấu lợi dụng gây bạo loạn làm hoen ố hình ảnh công nhân Việt
Nam nói riêng và Việt Nam nói chung. Nếu có công đoàn độc lập do chính công
nhân lập ra, thì chắc chắn sự việc đáng tiếc như vậy đã không xảy ra.
Quyền lên tiếng
Quyền được lên tiếng để tự bảo vệ những lợi ích
của mình trước giới chủ và trước những chính sách bất hợp lý của Nhà nước về
thuê và sử dụng lao động là quá cấp thiết đối với hầu hết 5 triệu công nhân
Việt Nam!
Quyền được tự thành lập một tổ chức công đoàn
độc lập của công nhân càng trở nên bức bách trong bối cảnh nền kinh tế Việt Nam
đã bị các nhóm lợi ích tham tàn ở đất nước này đẩy vào tình thế suy thoái và
khủng hoảng trong suốt gần 7 năm qua. Không những không được cải thiện, mức thu
nhập bình quân của công nhân còn bị giảm tương đối 25-30% trong khi mặt bằng
giá cả tăng vọt từ 2-3 lần từ ít nhất năm 2011 đến nay. Tại nhiều nhà máy và xí
nghiệp, công nhân phải làm việc ít nhất 10 giờ mỗi ngày và sáu ngày một
tuần, nhưng mức thu nhập hoàn toàn không đủ sống. Tình trạng thảm thương
đó vẫn tiếp tục tăng tiến bất chấp Việt Nam đã có cơ hội tham gia vào Tổ
chức Thương mại thế giới (WTO) từ năm 2007, nhưng đã chỉ trở thành cơ hội để hố
phân hóa giữa 5% số người có thu nhập cao nhất với 5% người nghèo nhất ước tính
lên đến ít nhất 60-70 lần.
Một khi đã không thể biểu diễn được lòng thành
và khả năng nâng cao mức sống và quyền lợi cho công nhân sau WTO, không có gì
bảo đảm là các chính sách của Nhà nước và doanh nghiệp hoạt động ở Việt Nam sẽ
làm cho đời sống người công nhân đỡ khốn khổ hơn nếu nhà nước này được chấp
nhận tham gia vào cơ chế thương mại Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình
Dương (TPP) trong thời gian tới.
Phải thành lập
Công đoàn độc lập
Truyền thống quan tâm đến chính sách an sinh xã
hội và quyền lợi người lao động của những quốc gia có ảnh hưởng lớn nhất trong
TPP là Hoa Kỳ và Nhật Bản đã khiến Nhà nước Việt Nam phải đối diện với một điều
kiện bất khả kháng: muốn vào TPP, Việt Nam phải chấp nhận mô hình Công đoàn độc
lập.
Những tổ chức nghiệp đoàn lao động có ảnh hưởng
nhất ở Hoa Kỳ như American Federation of Labor and Congress of
Industrial Organizations, Communications Workers of America, International
Brotherhood of Teamsters và International Brotherhood of
Electrical Workers đều đã lên tiếng phản đối mạnh mẽ việc Việt
Nam gia nhập hiệp định TPP, nếu nhà nước này không thỏa mãn điều kiện hình
thành Công đoàn độc lập, không thực hiện những cải cách quan trọng về luật lao
động và tự do dân sự, không trả tự do vô điều kiện do cho hàng loạt nhà hoạt
động công đoàn độc lập như Đỗ Thị Minh Hạnh, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, Đoàn Huy
Chương… đã bị bắt giam và bị xử tù.
Chúng tôi, các tổ chức xã hội dân sự độc lập
tại Việt Nam, đồng thanh tuyên bố ủng hộ hoàn toàn:
1. Công đoàn độc
lập do chính công dân Việt Nam thành lập và điều hành.
2. Giới thiệu
người tham gia và kêu gọi công nhân gia nhập hội viên.
3. Vận động các
quốc gia và các tổ chức quốc tế ủng hộ và bảo vệ.
Đại diện các tổ chức XHDS Việt Nam ký tên:
1.
Bach
Dang Giang Foundation: Ths. Phạm Bá Hải
2.
Cao
Đài: Ông Hứa Phi, Bà Bạch Phụng
3.
Cao
Trào Nhân Bản: Bs. Nguyễn Đan Quế
4.
Con
Đường Việt Nam: Ông Hoàng Văn Dũng
5.
Công
Giáo: Lm. Đinh Hữu Thoại
6.
Diễn
Đàn Xã Hội Dân Sự: Ts. Nguyễn Quang A
7.
Hiệp
Hội Dân Oan: Ông Nguyễn Xuân Ngữ
8.
Hội
Ái Hữu Cựu Tù Nhân Chính Trị và Tôn Giáo: Kỹ sư Trương Minh Nguyệt,
Ls. Nguyễn Bắc Truyển
9.
Hội
Anh Em Dân Chủ: Ls. Nguyễn Văn Đài, Ký giả Trương Minh Đức
10.
Hội
Bầu Bí Tương Thân: Ông Nguyễn Lê Hùng
11.
Hội
Cựu Tù Nhân Lương Tâm: Bs. Nguyễn Đan Quế, Lm. Phan Văn Lợi
12.
Hội
Phụ Nữ Nhân Quyền: Bà Dương Thị Tân, Cô Huỳnh Thục Vy
13.
Khối
8406: Lm Phan Văn Lợi
14.
Phật
Giáo Hòa Hảo Thuần Túy: Cụ Lê Quang Liêm, Ông Lê Văn Sóc
15.
Phật
Giáo Hòa Hảo Truyền Thống: Tu sĩ Lê Minh Triết
16.
Phong
Trào Liên Đới Dân Oan: Bà
Trần Ngọc Anh
17.
Tăng
Đoàn PGVNTN: HT. Thích Không Tánh
18.
Tin
Lành: MS Nguyễn Hoàng Hoa, MS Nguyễn Mạnh Hùng